Ngọn nến trên tay Khanh Quân cầm không vững, cơn gió lướt qua khiến nàng chao đảo.
Đằng sau có cái gì đó ầm ừ, âm vang không rõ ràng. Quay sang là con sói hoang theo lời Tổng Tư nói. So với tưởng tượng thì con vật này còn kinh khủng gấp bội.
Khiếp đảm Khanh Quân vội kêu lên, vết thương trên bụng chầy xước, nếu không cầm máu kịp thời e rằng khó sống sót thêm vài canh giờ. Con sói hoang này có tên là Thiên Sơn, một báu vật quý của Diệp Thần cất công săn bắn, một vật linh thiêng có thể xuất hiện trong mọi cuộc chiến.
Bóng dáng khổng lổ của nó, lớp lông xám dày và nước dãi trên miệng từ từ rơi ra khi thấy con mồi. Thoạt tiên mới nhìn, đã khiến đối phương phải khiếp đảm.
Thiên Sơn tiến lại gần Khanh Quân, nó tiến bao nhiêu, A Quân lùi lại bấy nhiêu. Cây nến trên tay cô rung rung. Tiếng bước chân của Thiên Sơn khiến mặt sàn như rung chuyển trời đất. Cô buông cây nến rực đỏ rơi xuống, căn phòng bốc cháy.
Trong đống lửa tàn, có một nam nhân áo đen, xõa tóc, nhảy xuống mang Khanh Quân đi mất. Về vụ việc ám sát, tự ý xông vào Quỷ Đại lao mà không có sự cho phép của hoàng thượng, Diệp Thần chắc chắn không bao giờ để yên. Mọi thứ đã quá rõ ràng bằng vết thương đâm sâu da thịt của Khanh Quân. Tên Diệp Thần này làm việc cẩn trọng, tính toán kĩ lưỡng, chắc chắn sẽ dễ dàng phát hiện ra hung thủ chỉ qua những trận địa hắn lập. Vì thế mà thiên hạ đồn đại nhau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xich-linh/247947/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.