Chẳng lẽ hôm nay lại là kỉ niệm gần một tháng sau ngày sinh nhật ??
Buổi tối hôm đó hai người nói chuyện với nhau đến tận khuya. Hơn thế, cô và anh còn khắc tên mình lên phiến đá đã ngồi và nói coi đây như là một kỉ vật đánh dấu cho kỉ niệm của cả hai. Khi đã quá buồn ngủ và không thể nói chuyện được nữa thì anh đẹp trai bảo phải vào nhà trước, mấy hôm nay chăm cô ốm chẳng ngủ được giấc nào cho lành, còn cô nhóc thì đợi anh vào nhà rồi lém lỉnh khắc thêm một hình trái tim mờ mờ ở giữa tên hai người ^_^. Nhỏ thì nhỏ thôi, chứ là con người thì ai lại không được phép yêu. Cô nhìn tác phẩm chạm khắc không chuyên của mình mà tự mỉm cười. Một tình cảm đơn phương.
Đến sáng, vì bước ra khỏi nhà mà chẳng thấy anh đẹp trai đâu, hỏi bà với chú thì mới biết anh còn ngủ nên cô nói hai người đi ra biển trước còn cô sẽ đánh thức anh. Đến trước phòng anh, cô thấy cửa phòng anh vẫn mở, anh thức dậy rồi sao? Nhìn vào bên trong định cất tiếng gọi anh thì cô thấy anh đang đọc tờ giấy nào đó, trông nó na ná giống như lá thư mà chú đưa anh hôm qua khi chú mới từ đất liền ra. Sắc mặt anh trong lúc đọc có vẻ không được ổn cho lắm, thấy vậy thì cô mới giả vờ như chưa thấy gì, bước chân ra đằng sau mấy bước rồi đi tới phòng anh cất giọng ngây thơ :
- Mr.handsome, anh đã dậy chưa? Mặt trời gần đứng bóng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xin-chao-anh-dep-trai/2278798/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.