Tại cửa hiệu Dior, Đường Tiểu Mễ mặc bộ lễ phục màu vàng nhạt lộ đôi vai, xoay vòng quanh, uốn éo nhìn mình trong kiếng, ánh đèn flash màu vàng xuyên qua thủy tinh, khúc xạ lên gò má không trang điểm của nàng, tạo thành màu hồng nhạt, ánh mắt e lệ, nổi bậc lên làn da trắng hồng, vô cùng mịn màn.
Phó Thụy Dương nghiêng người dựa vào ghế sa lon, từ góc độ này đúng lúc có thể nhìn thấy Đường Tiểu Mễ trong kính mặc bộ lễ phục lộ đôi vai ra bên ngoài rất xinh đẹp, Đường Tiểu Mễ cúi đầu kéo kéo váy, nhăn mũi nhìn Phó Thụy Dương nói: "Dường như quá dài, khó coi".
Vừa lắc đầu, vừa mím môi nén cười, Phó Thụy Dương định đứng lên đi tới sau lưng Đường Tiểu Mễ, vẻ mặt cố ý làm bộ không đồng ý, kéo cổ áo của nàng thật thấp. Đường Tiểu Mễ gỡ tay của hắn ra, hận hận lầm bầm một câu: "Sắc lang!"
Nghiêng đầu đi vào phòng thay quần áo, phía sau Phó Thụy Dương cười càng thêm không chút kiêng kỵ. Thật ra bộ y phục này Đường Tiểu Mễ mặc rất đẹp, màu vàng nhạt rất thích hợp với nàng, làn da trơn bóng, tươi sáng rạng rỡ, vòng eo thiết kế ôm vòng quanh đường cong của nàng rất đẹp, có lẽ duy nhất khiến Phó Thụy Dương bất mãn chính là cổ áo hơi thấp. Phúc lợi đó là thuộc về hắn, sao có thể để cho người khác no mắt? Có lúc đàn ông tham muốn giữ lấy vô cùng đáng sợ, sau đó chẳng qua bởi vì hắn vô cùng yêu cô gái này.
Cuối cùng Đường Tiểu Mễ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xin-chao-con-meo-cua-toi/878772/quyen-8-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.