Thời tiết tháng 3 ở Thành phố N đã bắt đầu trở nên ấm áp, Đường Tiểu Mễ đi trên đường, cảm thụ ánh mặt trời ấm áp chiếu lên người, trong lòng chưa bao giờ thấy bình yên như thế, có một số việc không thèm nghĩ nữa, cũng không cần phiền não, nếu như cuộc sống giờ đã xác định, giờ phút này nàng muốn dừng lại ở đây, không đi về phía trước nữa. Nhìn thấy anh, tôi cố giả bộ thản nhiên, không biết anh có thể nghe được nhịp tim tôi đập hay không? Tôi không dịu dàng, không quan tâm nhưng đã từng hết lòng thích anh. Về sau nếu có gặp nhau, chỉ xem như người qua đường.
Trở lại Biệt thự Tây Đơn trời đã gần tối, đẩy cửa ra, thay dép, Đường Tiểu Mễ ngây ngẩn cả người, trước mặt có một con chó nhỏ màu trắng từ đâu tới? chó xù? Đường Tiểu Mễ ngồi chồm hổm xuống vui mừng ôm lấy con chó nhỏ như một con chuột nhỏ, cảm giác mềm nhũn, đưa đến trước mặt, mắt to đen lúng liếng vô tội nhìn nàng, cái chân mềm mại giẫm trong lòng bàn tay Tiểu Mễ.
"Bảo bối, mày từ đâu tới?" Đường Tiểu Mễ nhìn chằm chằm con chó, dịu dàng vuốt lỗ tai của nó, yêu thích không buông tay. Con chó giật giật, đưa ra đầu lưỡi mềm mại liếm lòng bàn tay Đường Tiểu Mễ, Đường Tiểu Mễ không nhịn được cười khanh khách: "Nhột quá a". Nhẹ buông tay, con chó chạy ra. Đường Tiểu Mễ cứ như vậy ngồi nhìn con chó vui vẻ chạy đông chạy tây, trong lòng tràn đầy ngạc nhiên, con vật nhỏ lại có thể có sức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xin-chao-con-meo-cua-toi/878824/quyen-6-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.