“ Mẹ của tôi là nữ cường nhân, tại sao tôi ko giống con gái của bà chứ?”
Khuôn mặt của Đường Tiêu Mễ cũng ko chán nản , cô cho tới bây giờ cũng ko phải người tranh cãi háo thắng với người khác, một ít chuyện để cho cô trở nên kiên cường, những năm qua, cô đã học được cách độc lập, mặc dù ko phải là người ưu tú trong mắt người khác, nhưng cô rất hài lòng với trạng thái như vậy
Phó Thụy Dương có chút ngạc nhiên nhìn cô, cũng ko nói gì, thân phận của cô vẫn khiến anh kinh ngạc, nhưng cũng ko phải đặc biệt để ý. Rất nhanh đến khu chung cư Tây Đơn, Phó Thụy Dương lại cảm thấy ngoài ý muốn, Tây Đơn là khu chung cư cũ, vị trí cũng ko phải rất tốt, Đường Tiêu Mễ là bảo bối của 2 nhà Đường, Dương, sao lại để cô ấy ở nơi như thế này. Nhưng anh cũng ko hỏi, Tiêu Mễ lấy xe đạp ở ghế sau sau đó lễ phép nói hẹn gặp lại. Cô tựa hồ cảm thấy Phó Thụy Dương ko còn khó thân cận như lúc trước nữa, sự săn sóc tỉ mỉ kia, vừa nghĩ đến đó, lại ko nhịn được đỏ mặt nói :
“ Hôm nay, cảm ơn học trưởng”
Phó Thụy Dương gật đầu 1 cái rồi lái xe rời khỏi. Đường Tiêu Mễ đợi khi chiếc xe của anh biến mất khỏi tầm mắt mới mở cửa vào nhà, ngơ ngác ngồi xuống ghế salon, sức nóng trên mặt còn chưa tiêu tán hết, trong lòng thình thịch vì hưng phấn, khó mà bình tình trở lại, anh ta còn như vậy, sẽ khiến cô động
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xin-chao-con-meo-cua-toi/878895/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.