"Tình hình là như vậy, Lương Đại Quân quấy rối Lý Xuân Hồng trước. Nếu cô định dùng lý do 'trò đùa' để qua loa với tôi, thì không dễ đâu."
Tôi hất cả túi ni-lông đầy xác thạch sùng, nhện, sâu lông lên bàn làm việc, mấy giáo viên thực tập nhát gan lập tức hét lên chạy tán loạn.
Trò đùa mà ác ý thế này sao?!
Cô Lương đẩy gọng kính, nhìn tôi: "Xin hỏi, cô có quan hệ gì với Lý Xuân Hồng?"
Tôi nghẹn lại.
Quan hệ gì à... hình như tôi chưa từng nghĩ tới.
Bà con xa, đây là lý do tôi từng qua loa với người khác. Nhưng rõ ràng không ổn, họ hàng xa nào lại xen vào chuyện nhiều thế?
"Đó là mẹ em…"
Phía sau vang lên một giọng nói giòn tan.
Lý Xuân Hồng đẩy cửa văn phòng, tuyên bố như thể sợ người khác không nghe thấy: "Đó là mẹ em!"
Tôi kiêu hãnh ưỡn ngực, chống nạnh: "Đúng, tôi là mẹ nó!"
Tôi liếc nhìn Lý Xuân Hồng, thấy cô bé cũng đang nhìn tôi cười đầy ẩn ý.
Thời này, camera chưa lắp đặt khắp đường phố, lớp học càng không có.
Lý Xuân Hồng và Lương Đại Quân mỗi người một lời, ai cũng nhận mình là nạn nhân.
Nhưng sự thật hơn cả lời nói, bằng chứng trong túi ni-lông cùng lời khai của bạn học trong lớp nhanh chóng đưa chân tướng ra ánh sáng.
Cô Lương hít sâu một hơi, quay sang tôi nói: "Thật sự xin lỗi mẹ của Xuân Hồng, tôi đã không quản lý tốt học sinh, không dạy dỗ con trai đàng hoàng, đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xin-chao-ly-hong-xuan-ham-thanh/1343027/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.