Ngày đại hôn của Thiên tử cuối cùng được định vào tháng tám, năm Thường Hóa thứ hai, giữa mùa thu vàng.
Ngày lành tháng tốt này được chọn ra từ tám ngày cát tường do Thiên Kính và Vô Tuyệt bói toán.
Sau khi Lý Tuế Ninh quyết định, Vô Tuyệt liền đi tìm Thiên Kính.
Thật trùng hợp, ngày được chọn lại là do Vô Tuyệt bói ra, còn những ngày của Thiên Kính thì không được chọn.
Vô Tuyệt ngạo nghễ tiến đến, định khoe khoang một phen.
Hắn gõ cửa phòng Thiên Kính, nhưng đợi mãi chẳng thấy ai đáp lại.
Vô Tuyệt áp tai lên khung cửa nghe ngóng, không nghe thấy động tĩnh gì, bèn đẩy cửa bước vào.
Trong phòng, lò hương đồng ba chân nhả khói nghi ngút, cửa sổ mở rộng, gió nhẹ luồn qua những rặng trúc, tạo nên không gian thanh tịnh.
Dưới ánh sáng nhàn nhạt, đạo nhân vận đạo bào xám trắng ngồi xếp bằng, quay lưng về phía cửa sổ, tóc râu đều bạc như tuyết.
Chiếc phất trần bạc mịn khoác hờ trên cánh tay người ấy nhẹ nhàng lay động, điểm bạc ánh lên trong làn gió xuân mát lạnh.
Vô Tuyệt khựng lại, bất giác cảm thấy lòng trĩu nặng.
Dường như đã đợi được bằng hữu đến tiễn biệt, chiếc phất trần nhẹ rơi khỏi tay đạo nhân, như một lời từ giã lặng lẽ.
Vô Tuyệt cúi người nhặt phất trần lên, hiếm khi nào tỏ ra trân quý như vậy, vuốt nhẹ vài lần rồi ngẩng đầu nhìn người bạn vẫn ngồi xếp bằng:
“Lần này chắc không phải ảo thuật nữa chứ…”
Thiên Kính nét mặt bình thản, khóe môi thoáng nở nụ cười, tựa như đang đáp lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xin-chao-truong-an-phi-10/2856056/chuong-665.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.