Hoạt động buổi chiều kỳ thật rất đơn giản, nhưng cũng rất thú vị. Đại đội 3 tổ chức so tài cho heo ăn.
Nói là cho heo ăn, chẳng thà nói là xách thùng nước cơm chạy. Đội nào xách được nhiều thùng nhất đội đó thắng. Hùng Khải nói với Tu Dĩnh, lúc mới đầu quả thực dùng nước cơm nhưng sau này cảm thấy trong lúc chạy nước cơm tạt ra nhiều quá nên dùng nước lã thay thế. Vì nguyên nhân này mà cho heo ăn thực tế biến thành trò chơi xách nước, chỉ còn mang tính tượng trưng mà thôi. Đại đội trưởng vừa ra lệnh một tiếng, mọi người bắt đầu chạy, thật ra cũng là một loại chạy tiếp sức. Kỳ thực chẳng có bao nhiêu thùng nước, mỗi đội năm thùng, đằng sau là vòi nước. Mọi người chỉ việc chạy đến cái thùng nước to trước mặt, đổ nước vào, sau đó người đằng sau lại chạy lên tiếp, cuối cùng thùng nước đội nào nhiều hơn thì đội đó thắng. Cái này đòi hỏi kỹ xảo. Bởi vì tốc độ chạy của mọi người thật ra không khác nhau bao nhiêu, số lượng thùng nước thì có hạn. Anh phải xách được nhiều nước với số lượng thùng có chừng trong một thời gian nhất định, quá trình chạy phải nhanh mà vững, cũng phải cố không để nước tạt ra mà tốc độ không được giảm xuống.
Các chiến sĩ vốn đã quen với việc chạy có mang vật nặng rồi nên khối lượng nước đối với bọn họ mà nói chả là gì. Khó là ở chỗ không thể để nước văng ra, cái này là mấu chốt, rất nhiều người chạy tới nơi trong thùng chả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xin-chao-vo-dong-chi/383797/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.