Sau khi xuống máy bay, Sầm Tinh mới phát hiện điện thoại của mình gặp trục trặc.
Cậu đã tắt chế độ máy bay khi rời khỏi khoang, nhưng đến lúc bước đến băng chuyền lấy hành lý, màn hình vẫn hiện "không có tín hiệu". Sau khi thử khởi động lại hai lần, tình hình chẳng có gì cải thiện.
Hạn chế của việc quá phụ thuộc vào thiết bị điện tử trong xã hội hiện đại đã bộc lộ rõ ràng vào thời khắc này. Dù đứng giữa sân bay đông người qua lại, Sầm Tinh lại có cảm giác như mình bị cách biệt với thế giới bên ngoài. May mắn thay, chuyến bay rất đúng giờ, và tối qua cậu đã xác nhận lại thời gian nhiều lần. Nếu nhanh chóng lấy hành lý ra ngoài, hẳn vẫn có thể gặp được Ngu Duy Sanh trong sảnh chờ.
Năm năm không gặp, hình ảnh về Ngu Duy Sanh trong đầu Sầm Tinh đã dần trở nên mờ nhạt. Khi hồi tưởng lại, cậu chỉ nhớ mang máng một dáng người, còn các đường nét trên khuôn mặt thì bị che phủ bởi những chữ cái đen to đùng, làm mọi thứ trở nên không rõ ràng.
Những chữ cái đó bao gồm: "đẹp trai", "chín chắn", "lịch lãm", "thanh tao".
Một hình tượng hoàn hảo khiến trái tim Sầm Tinh loạn nhịp.
Nhưng tối qua, hình tượng ấy cuối cùng cũng được tái hiện một cách rõ nét.
Ngu Duy Sanh chủ động liên lạc, hỏi cậu có thể gửi một tấm ảnh gần đây không.
Muốn xem trước diện mạo của người sẽ đón mình là điều rất bình thường. Sầm Tinh hồi hộp đến mức sợ hãi, gửi ảnh của mình đi xong liền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xin-hay-ket-hon-voi-em-di/1773506/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.