“Về lần thử âm này, cậu thấy như thế nào?” Trình Minh đẩy cửa phòng làm việc ra quay đầu Quyền Thiên Trạm đang đứng bên cạnh.
Bọn họ là bạn tốt từ hồi học cấp hai, hơn nữa còn giúp đỡ nhau trong sự nghiệp nên tình cảm càng thắm thiết hơn. Họ luôn tận dụng thời gian ăn trưa để vừa ăn vừa bàn luận thêm công việc
Quyền Thiên Trạm nhìn về phía trước, vẻ mặt lạnh lùng dọa người...
“Xà Thiên Âm.”
Trình Minh nở nụ cười: “Xem ra ánh mắt của chúng ta giống nhau.”
“Cô ấy có năng lực.”
“Hơn nữa có sức quyến rũ hơn người.” Trình Minh đặc biệt bổ sung.
Quyền Thiên Trạm có thâm ý khác nhìn bạn tốt: “Tớ luôn nghĩ rằng trước giờ cậu không ăn cỏ gần hang.”
“Cô ấy không phải là cỏ, mà là đóa hoa kiều diễm.” Trình Minh mỉm cười: “Hơn nữa ngay từ nhỏ chúng ta đã biết, nếu không đoạt lấy đóa hoa kiều diễm thì sẽ bị người khác giành lấy.” Anh thích làm mọi việc một cách nhanh chóng.
“Tớ chưa nghe cậu nói thế bao giờ.” Quyền Thiên Trạm không hề có hứng thú với mấy chuyện này.
“Đây là bí mật.” Trình minh nhún vai: “Nhưng mà cậu yên tâm, từ trước đến giờ tớ đều công tư phân minh, cho dù cậu muốn thế nào tớ đều đồng ý, trừ khi cậu giành phụ nữ với tớ.” Anh nói giỡn.
“Thì là một thùng giấm chua.” Quyền Thiên Trạm nhếch miệng cười, bước nhanh ra khỏi đài truyền hình.
“Tớ cũng không ngờ mình sẽ biến thành thế này, chỉ có thể nói sức mạnh của tình yêu thật kinh người.” Trình Minh cười khổ nhạo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xin-hay-quen-em-di/194987/chuong-10-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.