Trước khi đi, bà dặn dò mẹ chồng và tú tài chăm sóc con gái.
Thế nhưng hai người này, một người thì lười biếng nằm ngủ, một người thì ru rú trong phòng đọc sách không ra ngoài, con gái ba tuổi nhớ mẹ, xuống giường đi tìm mẹ, không may rơi xuống giếng nước ngoài vườn.
Lúc vớt lên đã tắt thở.
Kẹo hồ lô Lý ma ma mua từ trên phố rơi xuống đất, dính đầy bùn cát.
Khóc lóc một hồi, đau buồn qua đi, hai người kia lại như chưa từng có chuyện gì xảy ra, tiếp tục cuộc sống của mình.
Hai năm sau, tú tài kia thi đỗ cử nhân, vinh quy bái tổ, vui mừng khôn xiết.
Sau khi về nhà, Lý ma ma liền đưa ra thư hòa ly.
Tất cả mọi người đều nói bà điên rồi, vất vả lắm mới vượt qua được ngày tháng khốn khó, cuộc sống ngày càng có hy vọng, vậy mà lại làm ra chuyện hoang đường như vậy.
Tú tài kia cũng tức điên lên, biết bà có khúc mắc trong lòng, bèn nhẫn nại dỗ dành: "Nương tử, hiện tại ngày tháng đã dễ thở hơn rồi, con cái có thể sinh tiếp, nàng đừng giận dỗi nữa, chúng ta an tâm sống qua ngày, sau này ta nhất định sẽ đối xử tốt với nàng."
Tú tài kia thậm chí còn hứa hẹn sau này tuyệt đối không nạp thiếp, trong lòng chỉ có mình bà.
Thấy dỗ dành không được, mẹ chồng cũng nổi giận, đứng ngoài cửa sổ mắng: "Thật sự coi mình là cái thá gì, kết hôn nhiều năm như vậy mới sinh được một đứa con gái, còn ra thể thống gì? Ngày tháng tốt đẹp không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuan-hoa-con-vuong-van-me-hoa/915715/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.