Uống hết ngày thuốc cuối cùng, Hứa Thục Nhàn đến thăm Kỷ Vân Đồng và mang theo điểm tâm do mình làm. Để sống nhẹ nhàng hơn, nàng ấy thường phải bỏ nhiều tâm tư để học hỏi, lúc rảnh rỗi lại thích làm đồ ăn ngon để tự thưởng.
Kỷ Vân Đồng thấy điểm tâm nàng ấy làm có hình hoa mai, ngoài trời lại là thời tiết xuân quang trong lành, liền mời Hứa Thục Nhàn cùng ngồi trong đình bên hồ vừa trò chuyện vừa thưởng hoa mai và ăn điểm tâm.
Hứa Thục Nhàn thấy cá chép trong hồ được nuôi tròn trịa đáng yêu, liền nảy sinh hứng thú cho cá ăn, bèn xin ít thức ăn cho cá rồi rải xuống nước. Chẳng bao lâu sau, cả những con cá chép đang lặn dưới đáy hồ cũng nổi lên, tranh nhau ăn rất vui vẻ, sự thật cho thấy chúng mập như vậy là nhờ có bản lĩnh.
Kỷ Vân Đồng ăn thử tay nghề của Hứa Thục Nhàn xong cũng ngồi xuống cạnh đình, nhìn những con cá chỉ biết há miệng tranh thức ăn, nhìn một lúc rồi đột nhiên cười lên.
Sao có thể nói chúng ngốc chứ?
Chúng chỉ muốn sống sót mà thôi.
Chúng chỉ muốn sống tốt hơn, đó vốn dĩ là bản năng của vạn vật trong thế gian, có gì là ngốc hay không. Nếu có thể lựa chọn, chúng cũng muốn làm người cho cá ăn, thư thả nhìn người khác tranh giành vì một chút thức ăn.
Làm trò vui.
Hứa Thục Nhàn quay đầu nhìn nàng, quan tâm hỏi: "Chuyện hôn nhân của ngươi..." Nàng nghe người ta nói Kỷ Vân Đồng và Cố Nguyên Phụng đã nhận lời thách đấu của Ngụy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuan-nhat-du-xuan-khe-dich-hieu/36671/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.