Phụ thân của Vương Ngọc từ Lạc Thành đến Trần Quận, vừa xuống ngựa còn chưa kịp uống nước đã gọi ngay nhi tử vào tiền sảnh trò chuyện. Ta bước theo sau Vương Ngọc, vì búi tóc quá cao nên suýt chút nữa không qua nổi bậc cửa.
Vương Thuật, phụ thân của Vương Ngọc, có diện mạo giống hệt nhi tử, để râu đẹp, nhìn ta bước chậm rãi theo sau, sắc mặt không hài lòng: "Nữ tử này là ai?"
Vương Ngọc để ta ngồi cạnh mình, ôn tồn giới thiệu: "Phụ thân, đây là người bên cạnh con."
Vương Thuật gật gù, vẻ mặt hài lòng: "Rất tốt, cuối cùng con ta cũng khai thông rồi."
Trưởng công chúa ngồi bên cạnh, muốn nói lại thôi.
Vương Thuật lờ ta đi, bắt đầu nói chuyện với Vương Ngọc về việc xây dựng hoàng cung, tân đế tuyển tú, dời đô và tế trời. Vương Ngọc rõ ràng đã chuẩn bị kỹ càng, trình bày từng việc một, giao nhiệm vụ đến từng người, đầu đuôi rành mạch khiến Vương Thuật liên tục gật đầu tán thưởng.
"Con phải sớm đến Lạc Thành. Hoàng đế còn nhỏ, Mộ Dung Thùy có nhiều hành động vượt quyền, cần có con bên cạnh kiềm chế."
Vương Ngọc chỉ vào ta: "Chỉ tiếc Tần Tần còn chưa khỏi hẳn chân, đợi vài ngày nữa nàng hồi phục, chúng con sẽ lập tức lên đường."
Nghe vậy, Vương Thuật mới nhìn đến ta, xoa râu nói: "Không tệ, nữ tử này dung mạo thanh tú, ánh mắt lại đoan chính, là nữ nhi nhà ai vậy?"
Vương Ngọc vẫn giữ vẻ bình thản: "Là tiểu nữ của Nhị phu nhân nhà họ Tạ."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuan-phong-duong-son-ha-chuyen-xua-chon-hoang-cung/2852829/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.