Hoa rơi năm trước lúc xuân tà,
Lệ đẫm thơ hồng hận cách xa.
Sợ tựa mây mưa Vu Giáp tản,
Tìm đâu tiên tử Vũ Lăng qua.
Hương nồng tỏa, gợi tình sâu lắng,
Lời chẳng trao, hàm ý thiết tha.
Chỉ muốn bên hiên nhàn gối chiếu,
Đêm khuya thương nhớ ngỏ cùng hoa[1].
[1] Bài thơ Mẫu đơn của nữ thi nhân Tiết Đào thời Đường. Trên đây là bản dịch của Thu Viên.
Thơ tán dương hương sắc hoa mẫu đơn rất nhiều nhưng Ngu Mạn Lăng lại chỉ thích bài thơ Mẫu đơn này của tài nữ Tiết Đào vì nàng sinh vào tháng Tư, là thời điểm mẫu đơn nở rộ.
Mẫu đơn được xưng tụng là hoàng hậu của các loài hoa bởi nó biểu trưng cho vẻ đẹp cao quý, đoan trang của nữ nhân. Thược dược tuy rực rỡ nhưng lại không có khí chất cao quý, phù dung tuy thanh cao nhưng lại thiếu vẻ nồng nàn, chỉ duy mẫu đơn mới xứng đáng là quốc sắc thiên hương, đúng như lời Bạch Cư Dị từng nói, "Hoa nở hoa tàn chỉ trong hai mươi ngày nhưng đủ khiến người trong thành tất thảy đều phát cuồng".
Ngu Mạn Lăng ra đời cũng khiến Ngu phủ vui mừng khôn xiết. Vận mệnh của nàng cũng ứng với hoa mẫu đơn, đương lúc thanh xuân tươi đẹp đã được tiến cung đứng đầu trăm phi. Tuy nhiên, được sinh ra trong gia đình danh gia vọng tộc nên nàng đâu màng đến quyền thế nơi cung đình, mà chỉ đau đáu một điều trong lòng: "Chỉ muốn bên hiên nhàn gối chiếu, đêm khuya thương nhớ ngỏ cùng hoa".
Ngu Mạn Lăng là viên minh châu của Ngu hữu thừa tướng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuan-sac-nhu-the/1119444/chuong-33-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.