[1] Tên chương nguyên văn là “Phách tha”( 拍拖). Đây là cách những người làm nghề vận tải đường sông ở Châu Giang ví von về tình yêu và tình nhân, xuất hiện vào khoảng cuối triều Thanh. “Tha” là từ chỉ thuyền lớn, còn “phách” là chỉ thuyền nhỏ. Trước khi vào cảng, thuyền lớn thường đỗ ở nơi nước sâu, còn thuyền nhỏ sẽ vận chuyển hàng từ thuyền lớn vào đất liền. Hình ảnh thuyền nhỏ đi đi lại lại, gắn bó không rời với thuyền lớn khiến người dân ở đây liên tưởng đến tình cảm trai gái mặn nồng.
Không thể không thừa nhận, Tần Luận công tử là một thiên tài.
Trong việc kinh doanh là thiên tài.
Trong chuyện yêu đương cũng là một thiên tài.
Thế nhưng Vân viên ngoại lại mang vẻ mặt áy náy thông báo với hắn, tiểu nữ Vân Ánh Lục có lời, do đôi bên chưa qua lại thân thiết, chưa có nhiều thời gian tìm hiểu và vì lo nghĩ cho cuộc sống sau này nên chuyện đính ước tạm thời hoãn lại.
Vì nghĩ tới lòng tự trọng của Tần Luận nên Vân viên ngoại mới phải đau đầu tìm cớ thoái thác như vậy, bởi nguyên văn của ái nữ là, cô không muốn chung sống cả đời cùng một người không quen không biết.
Tần Luận nghe xong, mày kiếm khẽ nhíu chặt. Cái gì mà chưa qua lại thân thiết, cái gì mà chưa có thời gian tìm hiểu chứ? Được thôi, chuyện này cũng đâu khó xử lý, chỉ cần tìm cớ ở bên nhau nhiều hơn, không phải là đôi bên có thể gia tăng hiểu biết hay sao. Lần này, hắn không hề vòng vo tam quốc, mà trực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuan-sac-nhu-the/1119455/chuong-28-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.