Tô Thanh Ý bị giọng điệu thăm dò của cậu ta chọc cười.
Lắc lắc đầu: “Yên tâm, cũng không giống làm bất động sản.” “Vậy giống người môi giới sao?”
Tô Thanh Ý lại cười. Lắc lắc đầu.
Sở Vãn Triết thấy cô cười, cũng bất giác cười theo.
Tô Thanh Ý phát hiện lúc cậu ta cười rộ lên, trên mặt còn có một lúm đồng tiền, không khỏi nhìn thêm một cái.
Tô Thanh Ý vừa nhìn cậu ta, cậu ta lập tức liền căng thẳng. “Sao vậy? Trên mặt tôi có gì sao?”
“Tôi thấy trên mặt cậu có lúm đồng tiền, khá xinh.” Tô Thanh Ý cứ thế thuận miệng nói một câu.
Mặt cậu ta lập tức đỏ bừng.
Tô Thanh Ý không nhịn được lại cười.
Một bộ giọng điệu việc công thì giải quyết theo phép công, khách sáo mà không mất đi sự xa cách nói: “Được rồi, sếp nhỏ, nếu cậu không có chuyện gì khác, tôi xin phép đi trước.”
“Có thể mời chị ăn cơm không?” Tô Thanh Ý khựng lại.
Rất nhanh hoàn hồn nói: “Cậu muốn theo đuổi tôi sao?” Cậu ta nghe thấy những lời này của cô, cả người đỏ ửng. Nhưng vẫn khẳng định gật gật đầu: “Ừm.”
Tô Thanh Ý cũng không nói thêm gì. Chỉ nghiêng đầu đánh giá cậu ta.
Sở Vãn Triết vừa thấy biểu cảm của cô thì biết cô muốn cậu ta biết khó mà lui.
Cậu ta vội vàng giơ tay bảo cô dừng lại: “Tôi còn chưa theo đuổi mà, chị sẽ không nghĩ đến chuyện từ chối tôi rồi chứ?”
“Tôi cảm thấy…” Tô Thanh Ý một bộ suy nghĩ thay cậu ta, “Cậu bao nhiêu tuổi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuan-son-noi-tan-cung/2788474/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.