Sáng hôm sau.
Tinh Lăng.
Sau khi bái lạy tiên đế Thuần Vũ Phi một mình dạo ở bìa rừng phía sau.
Chim hót làm cho lòng người cảm thấy thanh thản.
Nước trong vắt đang chảy ngang qua cánh rừng.
Cái màu tinh kiết đó bỗng xuất hiện nhiều vệt đỏ thẳm.
Thuần Vũ Phi chấn động liền lui ra xa khỏi dòng nước đang chảy.
“Nương nương mau chạy đi..mau chạy đi không được rồi…mau chạy…” Nghi ma ma chạy thục mạng về phía Thuần Vũ Phi mà kêu thất thanh.
“Có chuyện gì ?” Thuần Vũ Phi nhanh đến đỡ bà ta rồi liền hỏi.
“Nương nương mau chạy đi có địch phục kích phía sau…quân ta đang chiến đấu với chúng”
“Địch… sao có thể…Mặc Long Thanh đâu ?”
Trong lúc này ba chữ đó hiện rõ ràng trong đầu óc của Thuần Vũ Phi. Một cảm giác sợ hãi bao trùm cơ thể . Y phải tìm hắn, y mong hắn đừng có chuyện gì…cầu trời…
Bất quá từ lúc nào ông trời đã trở nên vô tình……
“Hộ giá nương nương…” Một nhóm Vũ Y vệ của Mặc Long Thanh phi thân đến bên cạnh Thuần Vũ Phi.
Ngay lập tức một đám hắc y nhân từ trên những cành tre cao vót liền nhảy xuống bao vây xung quanh.
“Giết.” Kẻ cao to đeo mặt nạ hét lớn lấy kiếm xông thẳng vào vòng bảo vệ.
Các tên khác cũng lập tức làm theo.
Một trận ác chiến. Bất phân thắng bại. Nhiều cành trúc đã vương đầy máu.
Một mảng huyết nhục mơ hồ.
Kẻ to con gần nữa canh giờ chiến đấu với Vũ Y vệ trưởng đang liều mình bảo vệ Thuần Vũ Phi đã thấm mệt.
Đường kiếm đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuat-gia-nam-nhan/2657821/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.