Lý Phượng Kỳ là người tập võ, bản thân hỏa khí liền vượng. Đêm nay lại ngâm nước thuốc, tính nhiệt của dược liệu từ trong ra ngoài tản ra, làm cho hắn như một cái lò lửa tự nhiên, hấp dẫn người tới gần. Diệp Vân Đình trong mơ mơ màng màng men theo ấm áp dán đến bên cạnh hắn, bọc chăn như cái nhộng nhỏ dựa vào hắn. Thân thể y hướng vào lồng ngực Lý Phượng Kỳ, cái trán vừa vặn để chỗ bả vai hắn.
Giữa hai người chỉ ngăn cách bằng hai lớp chăn. Lý Phượng Kỳ thậm chí còn có thể cảm nhận được khí tức man mát từ chóp mũi y.
Tư thế thân mật như vậy, khiến Lý Phượng Kỳ luôn luôn không thích tiếp xúc với người khác tránh né theo bản năng. Hắn căng chặt hàm dưới, đôi mắt liếc Diệp Vân Đình, cánh tay vận lực, nỗ lực mở ra một khoảng cách nhỏ.
Nhưng mà hắn hơi động, không khí liền luồn vào giữa lớp chăn, hàn khí lạnh lẽo theo đó chui vào, cóng đến mức Diệp Vân Đình đang ngủ say hơi run lập cập. Y cau mày hàm hồ lầu bầu hai tiếng, cuốn chăn lại chen đến sát bên cạnh Lý Phượng Kỳ. Đến lúc đã sát rạt vào rồi, hình như vẫn cảm thấy không ấm áp, y liền cong lưng, tay chân lạnh lẽo lung tung duỗi vào trong chăn Lý Phượng Kỳ.
Trong chăn của Lý Phượng Kỳ tất nhiên là ấm áp, y đầu tiên là đưa tay chân tới, sau khi cảm thấy ấm áp, cả người liền chui vào, mãi đến khi dán được vào thân thể ấm vù vù mới hài lòng ngủ ngon.
Nhưng y
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xung-hi-trong-sinh/1155845/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.