Ly Y Khả Sanh ra chiêu sắc bén, võ công chủ yếu là công phu hiện đại, Minh Khải Hứa đều chỉ tránh chứ không ra tay, dùng lực nắm chặt lấy hai cổ tay nàng
” Tam muội “
” Có tiếng mà không có miếng cũng chẳng phải tác phong của ta, nay đám nha hoàn đã nhận định như vậy, ta cũng không thể để hư danh tổn hại được. Dù sao cũng đã ra tay, nên ra tay tới cuối cùng “
Ly Y Khả Sanh tay vận nội lực rút đao nhỏ từ bên thắt lưng đánh thêm vài chưởng, thân thể mềm dẻo luồn qua tay Minh Khải Hứa vươn tới Đại phu nhân đều bị tay hắn ngăn lại.
Đại phu nhân mỗi lần dao của Ly Y Khả Sanh sắp chạm tới đều tái mặt mũi, quạt của Minh Khải Trác xòe ra che trước mặt bà ta. Hắn cười khổ, nhìn Minh Khải Hứa cùng Ly Y Khả Sanh người đánh kẻ tránh lại đưa mắt nhìn đám Vân Hiểu đang dõi theo
” Đại ca... “
” Ngươi tốt nhất nên im miệng “ Minh Khải Trác nhíu mày, cục diện này khó lòng hòa giải, đều phiền phức tới phiền phức, nhìn Minh Khải Trạc tay chân run rẩy còn cần nha hoàn đỡ mới cười cười, phế vật
” Tam muội “ Minh Khải Hứa nao lòng, thay vì ra chiêu trực tiếp nhận một trưởng lớn của Ly Y Khả Sanh, hai tay ôm lấy nàng vào ngực giữ chặt. Vân Hiểu cùng Vân Tranh đứng hình, vội cùng nhau phi tới, kéo Ly Y Khả Sanh rời khỏi lòng Nhị thiếu gia
” Tiểu thư, tiểu thư... “
Ly Y Khả Sanh trước mắt mơ hồ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-co-tinh-huong/874559/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.