Ly Y Khả Sanh nàng chưa nghĩ tới sẽ có ngày bước chân về Minh phủ, cảnh vật không quen thuộc, người không ấn tượng. Các nương tiếp đón không quá náo nhiệt, huynh đệ tỷ muội lại càng không. Thật đúng như trong lời Vân Hiểu nói, vị tiểu thư thiếp thất này hoàn toàn mờ nhạt đến không thể mờ nhạt hơn, gia nhân thấy nàng đều đúng phép hành lễ, không ai dám ngước nhìn cũng không dám chậm trễ một bước chân.Chỉ có một người đáng để chú ý tới, đó là Lục muội
Ly Y Khả Sanh trở về biệt viện nhỏ nay đã được sắp xếp chỗ tốt hơn trước, Minh Khải Hàn vẫn chưa hồi phủ, chỉ có các di nương đều đang bận rộn chuẩn bị lễ giỗ ngày mai.
Người có thể nói quá nhiều câu với nàng là Lục muội theo lễ phép xưng hô, khuôn mặt được coi tiểu mỹ nhân, lời lẽ thân mật cử chỉ thân thiết giống như việc trước đây nàng và nàng ta vốn là tỷ muội ruột thịt
Vân Hiểu cùng Vân Tranh rời đi, chỉ có Bích A Dao đang soạn sửa đồ dùng, trong phòng chỉ còn nàng ta và nàng. Là một tiểu mỹ nhân, hài tử của kỹ nữ, do Minh Khải Hàn chuộc từ một thanh lâu. Trong phủ thường bị bắt nạt bởi vài tỷ muội khác, nhan sắc có phần nổi bật. Nhìn tay chân có vài vết thương cả mới lẫn cũ khá nhiều.
” Tam tỷ nữ tử không thể ngày ngày tháng tháng che dung nhan “
” Ừ “
” Muội cùng mẫu thân mới vào phủ không lâu mới biết có một tam tỷ đang du ngoạn ở bên ngoài, chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-co-tinh-huong/874560/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.