Chuyện nhà họ Phương chuẩn bị đưa Dạng Dạng đi, thực ra trong khu tập thể không mấy ai biết . Thời buổi bây giờ, ngay cả cán bộ công nhân viên cũng chẳng còn được trọng dụng như xưa, người người chỉ mong sao yên ổn qua ngày. Phố ngõ từng nhộn nhịp tiếng nói tiếng cười, nay hoang hoải như cánh đồng sau bão. Cửa đóng then cài, nhà ai biết lo nhà nấy. Tin tức gì cũng như rác, đầy tai mà chẳng ai dám đem ra bàn tán.
Dẫu vậy, những người thân quen lâu năm, dù cũng hạn chế lui tới, nhưng nghĩa cũ chưa từng đứt đoạn.
Chu Thừa Khang nghe tin Dạng Dạng sắp lên đường, lòng ông khẽ thắt lại. Bao năm nay con cháu trong nhà đều đã ra riêng, chỉ còn mình ông với bốn bức tường. Ngoài có chút tiền , chẳng còn gì. Chính vì vậy , mà lần này tiễn biệt, ông mang theo một đống đồ bổ tới cửa , ra tay cũng coi như hào sảng.
Tối hôm đó, nhà lão Trần cũng ghé lại ăn cơm. Không ai nói gì nhiều, nhưng trong lòng mỗi người đều mang một nỗi riêng.
Trong bếp, Lý Đoan Ngọc đang cùng Phương Tuấn Khanh đang loay hoay làm bữa. Mới nghe khách đến, bà còn chưa kịp cùng khách khách sao đôi câu, thì Lưu Tuệ Trân, vợ lão Trần, đã quen tay vén áo, lặng lẽ vào bếp giúp một tay.
Phương Tuấn Khanh thấy vậy liền tự giác tháo tạp dề, nhường chỗ rồi lui ra ngoài chuẩn bị chén đũa. Đợi ông khuất dáng, Lưu Tuệ Trân mới nhẹ nhàng kéo tay Lý Đoan Ngọc, thấp giọng hỏi:
"Chị dâu… Chị thật không theo Dạng Dạng lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-den-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-khi/2879992/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.