Sáng hôm sau.
Vô Minh mơ màng thức dậy, rửa mặt mang vào chiếc áo da thú tự chế rồi ra sân tập huấn.
Khi tới nơi hắn gặp Đại Mãnh đang huấn luyện vài thanh niên trẻ tuổi, hắn lại gần Đại Mãnh hỏi thăm về việc quyết định của tộc trưởng về việc hôm qua.
Câu trả lời hắn nhận được từ Đại Mãnh là tộc trưởng đã phái một đội 20 người tuần tra theo phương hướng ngày hôm qua phát hiện thú triều.
Nhận được câu trả lời hắn cũng không quan tâm cho lắm, hắn bắt đầu một ngày tu luyện nhàm chán của mình.
Tập luyện đến giữa trưa hắn quay về ngôi nhà nhỏ nhỏ xinh xinh của mình tự chiêu đãi mình một bữa ăn.
Khi vừa ăn xong hắn chuẩn bị dập lửa thì hắn nhận ra có gì đó không đúng, Vô Minh tập trung quan sát bốn phía hắn bắt đầu nhận ra mặt đất đang run rẩy với cường độ rất nhỏ, nhỏ tới mức hắn dường như không nhận ra.
Khi nhận ra điểm này Vô Minh ngay lập tức chạy nhanh hướng về giữa bộ lạc, hắn nhận ra hiện tượng này đây không phải là động đất đây là thú triều tới.
Vừa chạy hắn vừa hô to: "Thú Triều tới tất cả chạy mau!!!".
Sau vài tiếng hô của hắn tất cả mọi người gần đó cũng phản ứng lại, tất cả nam nhân nhanh chóng cầm lấy vũ khí chạy tới trước cổng bộ lạc, còn nữ nhân đem theo hài tử của mình vừa chạy vừa thông báo cho toàn bộ bộ lạc.
Không một tin rằng đây là tin giả.
Vô Minh cũng chạy tới trước cửa bộ lạc, điều đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-bat-tu/1645708/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.