CHƯƠNG 110
Lưu Ly nhìn dáng vẻ Trương Cao Ân bảo vệ mình, nói không cảm động là giả.
Đổi lại nếu là trưởng thôn khác, chắc chắn sẽ lựa chọn một điều nhịn chín điều lành hoặc là thà rằng để một mình cô chịu oan ức cũng sẽ đứng về phía nhiều người, cũng sẽ không vì giúp mình mà nói ra những lời này.
Dù sao câu nói nhiều người thì có lý cũng không phải là vô căn cứ.
So với cảm động của Lưu Ly, thái độ lời nói của trưởng thôn thật sự chẳng khác nào một chậu nước lạnh dội xuống.
Vừa rồi mọi người còn đang đắm chìm trong niềm vui sung sướng vì nhà có thêm tiền, trưởng thôn lại nói coi như chưa có chuyện gì xảy ra, còn không cho Lưu Ly dạy bọn họ cách làm nấm tán trắng để ăn nữa.
Lần này, tất cả mọi người đều nóng nảy.
Cuối cùng tuy rằng bọn họ cũng biết nấm tán trắng và quả thông có thể bán lấy tiền, nhưng bọn họ vừa không thể nhận được nấm tán trắng có thể ăn, lại không thể bán được quả thông, biết thì cũng vô dụng.
Nếu không phải hôm nay tự mình làm thử, bọn họ cũng sẽ không vì trưởng thôn nói như vậy mà nóng lòng.
Vương Đại Lâm đứng phía trước cực kỳ sốt ruột.
“Ngài đừng làm vậy mà, trưởng thôn.” Vương Đại Lâm không muốn mất đi cơ hội kiếm tiền, dù sao mùa đông đã sắp tới đến nơi, đồng ruộng chẳng thể trồng trọt, tuy rằng chồng bà làm công trên trấn trên, nhưng người nhiều tiền ít nên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-cha-con-toi-dau-roi/1157459/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.