Nàng từ từ đỡ run hơn và nhìn về phía Lam Thiên, Lam Thiên đứng dậy cầm kiếm lên đi đến bên cạnh Tiếu An nói.
"Tiếu An muội muội, ngươi có thể lui ra sau, ta có việc phải đi trước giải quyết con Sói này."
Tiếu An gật đầu, Lam Thiên biến mất xuất hiện trước mắt Sói Vương.
Sói Vương định đáp trả nhưng từ trên cao, có một kiếm khí khổng lồ đánh xuống làm bay Sói Vương ra ngoài.
Bị đánh bay ra xa, những cánh rừng xung quanh cây cối cũng bị ngã xuống, Lam Thiên nhếch miệng dương lên.
Hắn biến mất lần nữa, lúc này Sói Vương đã cảnh giác.
Hắn dùng yêu khí bao trùm lấy thân Sói, đuôi cũng có tia chớp đánh ra.
Hắn tiến đến dùng móng vuốt đánh trả Lam Thiên, hai bên va chạm nhau.
Lam Thiên cũng không yếu thế hắn cầm kiếm.
Cầm trên tay cây kiếm, hắn nhắm mắt lại tích tụ kiếm khí, linh khí xung quanh ba động từng cơn gió nổi lên tiến về phía Lam Thiên.
Lam Thiên hắn bình tĩnh cầm kiếm, kiếm rung lắc cực mạnh mẽ.
Hắn đều cảm nhận được nỗi đau nhức khi về lâu dài.
Bên ngoài cách không xa, Tiếu An nhìn thấy vậy, tay nắm chặt lo lắng nhìn về phía Lam Thiên.
Trong rừng mọi yêu thú xung quanh đều sợ hãi mà chạy ra ngoài, cho dù Yêu Vương hay Yêu Hoàng đều sợ hãi mà rút khỏi phạm vi xung quanh.
Sói Vương lúc này bị đánh bay, hắn từ từ đứng dậy, nhìn trước mắt trong lòng không khỏi ngạc nhiên nói: "Nhân loại này, giống tên kia đều tạo ra dị tượng khi dùng công
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-may-man-ta-chi-la-vai-phu/2615466/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.