Bạch Hủ thấy nàng đồng ý, lập tức phân phó Tiểu Tứ đi lấy giấy và bút mực tới.
Sau khi lấy tới, hắn ta viết một bản chứng minh, còn đọc một lần cho Thời Khanh Lạc nghe.
"Nếu không có câu hỏi gì, liền có thể in dấu tay."
"Nếu như ngươi không tin cái mà ta đọc, có thể đi ra bên ngoài tìm người đọc cho ngươi nghe, lại in dấu tay."
Thời Khanh Lạc cạn lời: "Người nhìn ta giống như là người không biết chữ sao?"
Nói xong nàng nhấc bút lông lên viết tên mình xuống.
Thời Khanh Lạc để Bạch Hủ lại viết một bản, nàng cũng giữ một bản
Bạch Hủ cạn lời, “Chẳng lẽ ngươi còn sợ ta không đưa cho ngươi hai mươi lượng bạc sao?”
Thời Khanh Lạc thổi thổi tờ giấy mà hắn ta mới vừa viết, “Chuyện này cũng khó nói, ta và ngươi lại không thân, nếu ngươi chạy trốn, ta phải đi tìm ai đây?”
Bạch Hủ: “……” Danh dự của hắn ta lại thấp như vậy sao?
“Ở huyện thành ta có tiếng phóng khoáng hào phóng, ta còn có thể nợ ngươi hai mươi lượng sao?” Hắn ta cảm thấy mình vẫn nên chứng minh một chút.
Thời Khanh Lạc bĩu môi, “Vậy lúc mới vừa rồi ta nói ta tuyệt đối có thể trị hết bệnh cho hoa, không phải ngươi cũng không tin sao.”
Bạch Hủ: “……” Hắn ta phục rồi!
Hắn ta tò mò hỏi: “Ở trước mặt Tiêu Hàn Tranh, ngươi cũng là cái bộ dạng này sao?”
Khó chơi và cá tính như vậy, đều biểu hiện ở trước mặt Tiêu Hàn Tranh sao?
Vẻ mặt Thời Khanh Lạc biểu hiện ngươi có bệnh à, "Đây gọi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/1195002/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.