Đúng lúc đó, cô nhân viên cửa hàng quay lại, lịch sự nói: “Thưa ngài, quản lý cửa hàng chúng tôi vừa thông báo, vì ngài là khách VIP nên lần này có thể ngoại lệ cho trả hàng. Tuy nhiên chỉ hoàn lại 30%, ngài thấy sao ạ?”
“Cảm ơn, nhưng không cần nữa.” Thẩm Kỳ Nhiên lập tức đáp, ngữ khí thản nhiên: “Có người tốt bụng đã muốn mua lại toàn bộ rồi. Phiền bên cô hỗ trợ đóng gói miễn phí, lát nữa giúp tôi đóng thật đẹp rồi chuyển cho cô ấy.”
Cậu chỉ về phía Thẩm Mộng Lam, cười nhàn nhạt: “Cảm ơn nhé!”
Trang phục đặt may riêng mà cũng có người chịu mua lại toàn bộ à?
Đám nhân viên xung quanh đồng loạt quay sang nhìn Thẩm Mộng Lam, ánh mắt như đang nhìn một kẻ ngốc nghếch.
“Ai nói tôi muốn chứ!” Thẩm Mộng Lam lập tức phản bác, mặt đỏ bừng vì tức giận: “Đây toàn là đồ nam, tôi mua về làm gì!”
Xem ra đối phương cũng không phải là ngốc thật. Thẩm Kỳ Nhiên khẽ thở dài, lộ vẻ tiếc nuối: “Không đủ tiền thì cứ nói thẳng, đừng làm lãng phí cảm xúc của người ta, haizz.”
Có người lỡ bật cười thành tiếng. Dù đã kịp nín lại, nhưng tiếng cười ấy vẫn khiến Thẩm Mộng Lam xấu hổ tới mức chỉ muốn tìm lỗ chui xuống.
“Thẩm Kỳ Nhiên!” Bị người mình coi thường mỉa mai trước bao nhiêu người, Thẩm Mộng Lam rốt cuộc không nhịn được, xấu hổ hóa thành tức giận, quát lớn:
“Đừng tưởng vào được nhà họ Thiệu rồi là yên thân! Hôm nay họ có thể bắt anh trả đồ, thì mấy hôm nữa cũng có thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-thanh-phu-nhan-ac-doc-cua-nguyen-soai-tan-tat/2917843/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.