🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Rõ ràng hai chân đã mất cảm giác hoàn toàn, nhưng khi tay Thẩm Kỳ Nhiên vô tình lướt qua làn da trên đùi hắn , Thiệu Hành lại cảm thấy một cảm giác nóng bỏng kỳ lạ, như thể nơi đó bốc cháy, thậm chí lan tỏa một đường đến tận đáy lòng.

"Không cần em." Hắn vội vàng dùng tinh thần lực siết chặt cổ tay Thẩm Kỳ Nhiên, cảm giác cổ họng mình khô khốc.

"Anh... anh tự làm được."

Nếu đối phương đã nói vậy, Thẩm Kỳ Nhiên cũng không cố chấp nữa, nhưng cậu thật sự rất tò mò Thiệu Hành sẽ tự mát-xa cho mình như thế nào, việc vận dụng tinh thần lực còn có thể bao gồm cả phương diện này sao?

Rất nhanh cậu sẽ biết. Thiệu Hành khẽ nhắm mắt lại, tập trung tinh thần một lát, một đôi tay từ hư không chậm rãi hiện ra, thành hình, sau đó linh hoạt lấy tinh dầu, mát-xa hai chân Thiệu Hành, một loạt động tác uyển chuyển như nước chảy mây trôi, thành thạo vô cùng.

Thẩm Kỳ Nhiên xem đến ngây người.

Cái, cái này cũng quá thần kỳ đi!

"Cái này cũng quá kì diệu đi !" Thẩm Kỳ Nhiên cảm thấy tam quan của mình về thế giới này lại được đổi mới một lần, mắt chữ O mồm chữ A "Mỗi lần anh mát-xa đều như vậy sao?"

"Ừ."

Thẩm Kỳ Nhiên nhìn đôi tay kia trong hư không tới tới lui lui di chuyển, cảm thấy như đang xem biểu diễn ảo thuật vậy, nhưng... chỉ là một đôi tay ở đó bận rộn, nhìn lâu rồi thật ra có hơi rợn người...

"Anh có thể cụ thể hóa ra một người hoàn chỉnh không?" Thẩm Kỳ Nhiên hiếu kỳ hỏi. Nếu đã có thể cụ thể hóa ra tay, tạo ra một người sống từ hư vô, chẳng phải nguyên lý cũng tương tự sao?

Thiệu Hành gật đầu: "Có thể."

"Thật sự có thể á?" Thẩm Kỳ Nhiên chấn động, sau đó liền hưng phấn lên, lập tức chỉ chỉ mình, "Vậy có thể tạo ra một người khác giống em không? Giống y hệt ấy?"

Thiệu Hành im lặng một lát, một lúc sau mới chậm rãi mở miệng:

"Về lý thuyết là có thể." Anh nói, "Nhưng không tiện lắm."

"Hả? Chỗ nào không tiện?"

Vẻ mặt Thiệu Hành trở nên có chút kỳ lạ, ánh mắt nhìn qua cũng có chút khác thường : "Muốn cụ thể hóa ra hình ảnh riêng, còn phải giống y hệt nữa, cần dùng tinh thần lực quét toàn bộ cơ thể người đó trước."

"Vậy thì quét đi!" Thẩm Kỳ Nhiên tích cực hưởng ứng, vô cùng có tinh thần hiến dâng, cậu bây giờ đặc biệt muốn trải nghiệm cái năng lực trâu bò này, "Em có thể phối hợp!"

Thiệu Hành: "Khi dùng tinh thần lực quét, em sẽ cảm thấy không thoải mái lắm."

Thẩm Kỳ Nhiên: "? Sẽ đau lắm sao?"

Thiệu Hành lắc đầu, hắn liếc nhìn Thẩm Kỳ Nhiên một cái, rồi rất nhanh dời mắt đi: "Chỉ là... em sẽ cảm thấy như bị người ta s* s**ng từ đầu đến chân một lượt."

Hiểu rồi, năng lực của Thiệu Ma Vương này chính là máy in 3D hình người, kiểu quét thủ công để dựng mô hình. Thẩm Kỳ Nhiên đương nhiên ngại để đối phương "sờ" mình một lần, nhưng cậu lại thật sự quá tò mò về năng lực này, vì thế đành lùi một bước.

"Vậy anh có thể cụ thể hóa ra một người khác giống anh không?" Thẩm Kỳ Nhiên hỏi.

Thiệu Hành gật đầu.

Thẩm Kỳ Nhiên "Oa" một tiếng, lập tức mắt sáng long lanh nhìn chằm chằm Thiệu Hành, mặt đầy vẻ "Lão đại làm một cái đi!", sự mong chờ lộ rõ ra ngoài.

Thiệu Hành: "..."

Đối với vẻ mặt mong chờ long lanh của người này thật sự không có sức chống cự, Thiệu Hành bất đắc dĩ xoa xoa mi tâm, một lúc sau vươn tay phải, búng tay một cái.

Tựa như biến ma thuật, đôi tay lơ lửng trong không trung kia, từ cổ tay bắt đầu kéo dài ra các chi còn lại, vài giây sau, liền biến thành một người hoàn chỉnh.

Một người giống Thiệu Hành như đúc.

Thẩm Kỳ Nhiên mở to mắt, lập tức vỗ tay cổ vũ.

"Lợi hại lợi hại!"

Sau khi khen xong, Thẩm Kỳ Nhiên rất nhanh lại phát hiện một vài điểm đặc biệt: Tuy rằng cái "Thiệu Hành" này thoạt nhìn hoàn toàn giống Thiệu Hành, thậm chí quần áo trên người cũng không khác, nhưng hắn...

Thấy Thẩm Kỳ Nhiên nhìn chằm chằm vào chân "chính mình", Thiệu Hành gật đầu: "Chân của hắn không có vấn đề, dù sao đây chỉ là một thân thể được tạo từ tinh thần thôi ."

Tuy rằng thân thể được tạo từ tinh thần có thể hoạt động tự nhiên, Thiệu Hành ngày thường lại không mấy khi cụ thể hóa chính mình, chỉ khi Langdon điều lấy số liệu nghiên cứu mới làm như vậy.

Trong lúc nói chuyện, chiếc máy thông minh đặt bên cạnh Thiệu Hành đột nhiên rung lên, hắn cầm lên nhìn thoáng qua, khẽ nhíu mày.

" Ta phải ra ngoài một chuyến." Hắn nhanh chóng rời khỏi giường, thay lại quân phục, nói với Thẩm Kỳ Nhiên, "Chắc sẽ về muộn, em cứ nghỉ ngơi trước đi."

Thẩm Kỳ Nhiên thấy vẻ mặt đối phương nghiêm túc, cũng không dám hỏi nhiều, lập tức gật đầu: "Vâng."

Thiệu Hành rất nhanh rời đi, có lẽ bên kia có chuyện tương đối khẩn cấp, hắn đi rất vội vàng, cũng không làm tan "tinh thần thể Thiệu Hành".

Lúc này "Thiệu Hành" đang ngồi nghiêm chỉnh ở mép giường, hai tay đặt trên đầu gối, mắt khép hờ, như một con robot chờ lệnh.

Thẩm Kỳ Nhiên nhìn chằm chằm hắn một lúc, tay chân nhanh nhẹn thu dọn mấy chai tinh dầu, lại sửa soạn giường chiếu một chút, sau đó chui vào chăn chuẩn bị ngủ.

Mười phút sau.

Không ngủ được. Một cái "Thiệu Hành" to như vậy ngồi bên cạnh cậu, giống như một vị thần canh cửa mặt lạnh, ai mà ngủ cho được chứ!

Thẩm Kỳ Nhiên trở mình, nhìn chằm chằm cái "Thiệu Hành" kia một hồi lâu, sau đó quỳ lên, tay chân cùng dùng bò đến bên cạnh hắn.

"Uy uy." Thẩm Kỳ Nhiên ghé sát tai "Thiệu Hành" gọi vài tiếng, "Uy uy, có tín hiệu không? Nghe thấy không?"

Không có phản ứng.

"Thiệu ca, dùng kỹ năng tốn kém quá, em thu thần thông lại nhé?"

Vẫn không phản ứng.

"Xem ra cảm giác không liên thông với bản thể..." Thẩm Kỳ Nhiên lầm bầm.

Trong phòng chỉ sáng một chiếc đèn tường nhỏ, ánh sáng mờ nhạt từ bên hắt vào, làm nổi bật ngũ quan càng thêm sâu sắc của người đàn ông trước mắt. Thẩm Kỳ Nhiên không nhịn được tiến lại gần hơn một chút, quan sát kỹ gương mặt này.

Khác với vẻ ngoài hiền hòa của mình, dung mạo Thiệu Hành hoàn toàn xứng với bốn chữ anh khí dương cương, chỉ là khí tràng của hắn quá mạnh, ngày thường Thẩm Kỳ Nhiên đối diện với hắn quá ba giây đều cảm thấy áp lực núi lớn, có thể tỉ mỉ quan sát đối phương như vậy, vẫn là lần đầu tiên.

Dù sao cũng không ngủ được, Thẩm Kỳ Nhiên đơn giản bật đèn lớn, thoải mái hào phóng thưởng thức vẻ đẹp trai của soái ca.

Không thể không nói, Thiệu Hành cụ thể hóa thật sự quá giống thật, Thẩm Kỳ Nhiên nhìn chằm chằm đôi mắt nhắm nghiền của đối phương, ồ, lông mi của Thiệu Ma Vương hóa ra lại dài như vậy sao...

Đột nhiên có chút ngứa tay, Thẩm Kỳ Nhiên không nhịn được đưa tay khẽ chạm vào.

Đầu ngón tay lay động hàng mi, cũng không tránh khỏi chạm vào làn da bên mắt, Thẩm Kỳ Nhiên ngẩn người, không nhịn được s* s**ng lên mặt "Thiệu Hành" một chút.

Lại s* s**ng một chút nữa.

Vậy mà còn có nhiệt độ cơ thể!

Thật sự quá giống thật rồi!

Thiệu Ma Vương trâu bò! Trong phòng chỉ huy tinh hạm.

Vì phát hiện một cơn lốc vũ trụ đột ngột ập đến, sức mạnh không nhỏ, hạm trưởng không dám tự quyết, lập tức báo cáo với nguyên soái đại nhân, đối phương quả nhiên cũng rất coi trọng, tự mình vào phòng chỉ huy trấn giữ.

Hạm trưởng đang trao đổi với đối phương về phương án đối phó mà mình nghĩ là tốt nhất, vị nguyên soái đế quốc ngồi đối diện đột nhiên khựng lại một chút.

Mọi người trong phòng chỉ huy lập tức căng thẳng, hạm trưởng thấp thỏm nói: "Nguyên soái đại nhân, phương án này có vấn đề gì sao?"

Thiệu Hành im lặng một lát, yết hầu khẽ động.

"Không có, tiếp tục."

Có một số việc, một khi bắt đầu, liền rất khó dừng lại.

Cái gọi là hết lần này đến lần khác, làm mãi không thôi, chính là như vậy.

Sau khi xác định cái "Tinh thần thể" này không kết nối cảm giác với Thiệu Hành thật, Thẩm Kỳ Nhiên lập tức trở nên gan dạ hơn. Cậu sờ mặt đối phương, lại véo tai anh, thậm chí còn táo bạo búng mấy cái vào trán anh.

Sướng!

Quá đã! Hôm qua mình còn khúm núm trước Thiệu Ma Vương, hôm nay mình đã dám "thượng cẳng chân , hạ cẳng tay" với Thiệu Ma Vương rồi, oa ha ha ha, nghiện quá đi!

Thẩm Kỳ Nhiên đắc ý đến mức đuôi nhỏ cũng muốn vểnh lên, cậu chơi đến vui vẻ vô cùng, ánh mắt dần dần chuyển xuống b* ng*c rắn chắc và cơ bụng tuyệt đẹp dưới lớp áo choàng tắm.

Cái "Thiệu Hành" này mặc đúng bộ đồ Thiệu Hành vừa tắm xong, dây áo choàng không buộc chặt, tự nhiên rủ xuống, tám múi cơ bụng săn chắc tuyệt đẹp ẩn hiện sau lớp vải mỏng.

Trước đây khi giúp Thiệu Hành thay quần áo, Thẩm Kỳ Nhiên đã bị vóc dáng cường tráng hoàn mỹ của đối phương làm choáng váng, bây giờ nhìn lại...

Ách, có chút muốn sờ thì phải làm sao?

Ý nghĩ này vừa lóe lên, Thẩm Kỳ Nhiên lập tức cảnh giác, ra sức lắc đầu.

Không được không được, mình không phải b**n th**, dù có tò mò đến đâu cũng không thể làm chuyện vô liêm sỉ như vậy!

Thẩm Kỳ Nhiên quả quyết rụt tay lại, một lần nữa nằm xuống giường, ôm chặt cái chăn nhỏ của mình, lăn đến sát tường không dám nghĩ lung tung nữa.

Một phút sau.

Cậu lại bò dậy.

Chỉ một chút thôi mà. Thẩm Kỳ Nhiên nghĩ. Qua cơn mưa trời lại sáng! Nếu là Thiệu Hành thật ở đây, đừng nói sờ, chỉ cần nhìn chân anh vài lần thôi cũng có thể bị đánh gãy, lúc này không sờ thì còn đợi đến bao giờ!

Sau này còn có thể khoe khoang nói mình cũng từng sờ cơ bụng của nhân vật chính!

Nghĩ là làm, Thẩm Kỳ Nhiên liếc mắt nhìn cánh cửa phòng nghỉ đã đóng chặt, sau đó nhanh như chớp, s* s**ng một phen lên cơ bụng của "Thiệu Hành".

Trong phòng chỉ huy tinh hạm, vị nguyên soái đại nhân đang dùng giọng điệu trầm ổn bố trí nhiệm vụ đột nhiên cứng đờ người, giọng nói đột ngột ngừng lại.

Mọi người trong phòng chỉ huy lập tức lại căng thẳng, hạm trưởng hoảng hốt tim đập thình thịch, vội vàng hỏi: "Nguyên soái đại nhân?"

Vẻ mặt Thiệu Hành trở nên vô cùng kỳ lạ, anh dùng tay che miệng, khẽ ho một tiếng, một lúc sau mới lên tiếng trở lại, giọng nói mang theo một sự kìm nén kỳ quái.

"...Không có gì, tiếp tục đi."

s* s**ng vài lần, Thẩm Kỳ Nhiên hoàn toàn thoải mái, thỏa mãn, không còn gì hối tiếc.

"Cảm ơn nhé, phù hộ cho sau này em cũng có thể luyện được cơ bụng vừa đẹp vừa dễ sờ như vậy."

Cậu thành kính vái vái "đại thần Thiệu Hành", cảm thấy mỹ mãn xoay người, chuẩn bị chui vào chăn ngủ.

Đột nhiên, tinh hạm tăng tốc đột ngột, lực quán tính lớn khiến thân thể Thẩm Kỳ Nhiên chao đảo, ngửa người sắp ngã xuống giường.

"A!"

Ngay khi mặt sắp đập mạnh xuống đất, một bàn tay đột nhiên ôm lấy eo cậu, tiếp theo trời đất quay cuồng, Thẩm Kỳ Nhiên cảm thấy mình rơi vào một vòng tay ấm áp.

Cậu mờ mịt ngẩng đầu, phát hiện người đàn ông vừa ngồi ở mép giường nhắm mắt, đã mở mắt. Đối phương một tay ôm chặt eo cậu, một tay luồn qua chân cong, rõ ràng là tư thế bế công chúa vô cùng chuẩn mực.

"..." Đầu óc Thẩm Kỳ Nhiên trống rỗng.

Tinh hạm đột nhiên rung lắc một chút, mọi thứ trong phòng đều xáo trộn, Thẩm Kỳ Nhiên sợ hãi lập tức ôm chặt người trước mắt, đối phương cũng ôm cậu chặt hơn, hơn nữa đứng rất vững, khiến người ta cảm thấy vô cùng đáng tin cậy.

Cho đến khi cơn rung lắc hoàn toàn dừng lại, "Thiệu Hành" mới nhẹ nhàng đặt người trong lòng xuống giường. "Không cần lo lắng, hết nguy hiểm rồi."

Giọng nói giống hệt Thiệu Hành vang lên bên tai Thẩm Kỳ Nhiên, "Nghỉ ngơi sớm đi, còn nữa..."

Hắn hơi cúi người, hơi thở nóng rực phả vào mặt Thẩm Kỳ Nhiên, cậu cảm thấy vùng da đó lập tức nóng bừng lên.

"Đừng sờ lung tung." Người đàn ông nói, giọng khàn khàn lướt qua tai chàng thiếu niên "Ta cảm nhận được."

☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️

Tác giả có lời muốn nói:

Nhiên Nhiên: # cho tôi xuyên không lại lần nữa đi cái acc này phế bỏ không cứu được tôi không làm người nữa!! #

PS: Tôi nói chương này là chính tông văn phòng PLAY, không chấp nhận phản bác!

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.