🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trước mắt Tiểu Quả là căn bếp của nàng ở tương lai. Bếp ga, dụng cụ nấu ăn, dầu, muối, xì dầu, dấm… đều được đặt ngăn nắp bên cạnh bếp.

Tiểu Quả đi loanh quanh trong nhà.

“Đây là mơ sao?”

 Mọi thứ chân thật đến khó tin. Nàng nhớ rõ ràng mình đang chuẩn bị đi tắm thì chiếc nhẫn rơi ra. Khi đeo nó vào, liền lập tức xuất hiện ở nơi này.

Khi mở mắt lần nữa, Tiểu Quả nhận ra mình đang nằm trên nền nhà bếp. Tiếng khóc của Tráng Tráng vọng vào tai. Nàng vội vàng đứng dậy chạy đến phòng ngủ. Vừa mở cửa phòng, Tráng Tráng đã tỉnh dậy trên giường, đôi mắt hoe đỏ, khóc nức nở.

“Tráng Tráng, mẹ đây. Con sao vậy?” Tiểu Quả ôm chặt lấy con, dịu dàng dỗ dành, lòng tràn đầy xót xa.

“Mẹ ơi.., đừng bỏ con mà…”  Hóa ra bé con vì cú ngã hồi sáng của mẹ mà mơ thấy ác mộng, lúc tỉnh dậy không thấy mẹ đâu liền khóc òa lên .

“Ừ, mẹ hứa không đi một mình nữa. Con ngoan, ngủ tiếp nào.”

Nghe giọng mẹ dịu dàng, Tráng Tráng dần dần chìm vào giấc ngủ trong vòng tay nàng.

Khi thấy con ngủ say, Tiểu Quả nhẹ nhàng đặt nó xuống giường, ngồi bên cạnh trông chừng. Nàng bắt đầu suy nghĩ đến chuyện kỳ lạ vừa rồi. Dường như tất cả đều có liên quan đến chiếc nhẫn.

Nàng đưa tay s* s**ng khắp người. Một lúc sau, liền thấy nó nằm bên trong túi áo của mình.

Tiểu Quả tò mò, đeo lại nhẫn. Quả đúng như nàng dự đoán, cả người liền bị hút vào không gian trong nhẫn. Thì ra chiếc nhẫn này chính là công tắc, dẫn nàng tiến vào một thế giới khác.

Khám phá mới khiến Tiểu Quả vui mừng khôn xiết. Từ nay nàng không còn lo lắng chuyện thiếu ăn nữa. Trong bếp còn đủ gạo, mì, tủ lạnh thì chất đầy thịt. Ở thời mạt thế, khi tiền bạc trở nên vô dụng, thứ duy nhất có giá trị chính là tinh hạch trong đầu zombie, dùng để tu luyện dị năng. Mà khách quen ở quán ăn của nàng đều biết Tiểu Quả không cần tinh hạch, nên họ mang lợn, vịt, gà, cá… bắt được ngoài hoang dã đến đổi thức ăn. Nhờ vậy, Tiểu Quả tích trữ được một kho thịt không nhỏ.

Sau khi đi một vòng trong bếp, nàng nhận ra mình chưa kịp xem những phòng khác. Không biết có phải cả ngôi nhà đều được mang theo, hay chỉ có mỗi căn bếp này?

Nàng thử bước ra ngoài, nhưng chỉ đi vòng vòng một chỗ, không hề tìm thấy cửa nào khác. Lúc này Tiểu Quả mới chắc chắn, nơi duy nhất xuyên qua chính là nhà bếp.

Trong lòng càng thêm hiếu kỳ, nàng thử nghĩ: nếu đem thịt ra ngoài thì sao? Như để làm rõ sự nghi hoặc của mình, nàng liền cắt một miếng thịt heo, lấy thêm một túi bột nhỏ, rồi chuẩn bị rời khỏi không gian.

“Khoan đã… nhưng làm sao để ra ngoài?” Nàng chớp mắt, lẩm bẩm một mình.

Trí tò mò thôi thúc, Tiểu Quả thử nhớ lại mấy bộ phim truyền hình từng xem. Thông thường thì phải niệm chú thì mới ra được. Nàng hắng giọng:

“… Vừng ơi mở ra!”

Không có gì xảy ra. Xung quanh im lặng đến rợn người.

“Chẳng lẽ niệm sai câu rồi?” Nàng lại thử đọc thêm vài câu thần chú khác, vẫn vô dụng.

“Đừng nói là… chỉ cần nói ‘ra ngoài’ thôi nhé?”

Lời còn chưa dứt, cả người nàng đã thoát ra khỏi căn bếp, trên tay vẫn ôm miếng thịt heo và túi bột. Bên cạnh, Tráng Tráng vẫn ngủ say. Tiểu Quả im lặng, nghẹn lời—thì ra đơn giản như vậy.

Nàng khẽ cười, rồi lại mang thịt và bột trở vào trong bếp. Chụm thêm mớ củi, đợi nước sôi thì tắm qua. Sau đó bỏ thịt và bột vào hũ, đậy kín lại. Đợi đến sáng mai, nàng sẽ làm hoành thánh cho bữa sáng.

Dọn dẹp xong xuôi, Tiểu Quả đã thấm mệt. Nàng quay lại phòng, nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh Tráng Tráng. Bé con cảm nhận được hơi ấm quen thuộc, vô thức lăn người ôm lấy mẹ. Tiểu Quả cúi xuống, khẽ hôn lên trán con, rồi chìm vào giấc ngủ.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.