Vương Khuê đầy mồ hôi nhễ nhại quỳ sụp xuống, hung hăng trừng mắt nhìn đám Lý Tam, đáp: "Đại nhân, thảo dân không biết gì cả, thảo dân chưa từng sai khiến bất kỳ ai!"
Lý Tam vội vàng phản bác: "Vương viên ngoại, ngài không thể mặc kệ chúng ta được, là ngài thấy buôn bán của tiệm lẩu và tiệm hải sản kia tốt hơn buôn bán ở Tiên Vị Lâu của ngài, mới sai khiến chúng ta đi gây chuyện, ngay cả con sâu đó cũng là ngài giao cho chúng ta."
Khúc Giang bên cạnh cũng liên tục gật đầu: "Đại nhân, huynh ấy nói đều là thật, nếu không thì chúng ta cũng không lấy được loại sâu đó!"
"Đúng đúng đúng, ngài ấy còn nói con sâu đó có độc tính khá lớn, bỏ vào nồi, tiệm của bọn họ chắc chắn không thoát được."
Trương Đại Khánh bổ sung: "Đây đều... Đều là lời của ngài ấy!"
"Bốp!"
Lý Viễn mặt lạnh xuống: "Vương Khuê! Những gì nhóm người Lý Tam nói ngươi có nhận không?"
Vương Khuê vô cùng tức giận, cũng không quan tâm Lý Viễn nói gì nữa.
Ông ta trừng mắt nhìn đám Lý Tam, kéo Trương Hà thấp bé hơn lại tát một cái, rồi mắng một trận: "Ta đã cho các ngươi tiền, mấy tên lưu manh các ngươi lại bán đứng ta?"
Lý Viễn vừa định mở miệng thì bị một giọng nam cắt ngang.
"Đại nhân, đại nhân làm chủ cho thảo dân, Vương Khuê này làm nhiều chuyện ác không chỉ có một chuyện này, trước đây nhà ngài ấy tìm người sửa trang viên, mỗi ngày còn bắt chúng ta đi chuyển đá lớn đến để sửa, đợi đến khi trang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-ve-co-dai-lam-giau-nuoi-nhai-con/2007420/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.