Trong trướng có mấy chục người đang cầm đao canh gác nghiêm ngặt.
Nếu không có ám hiệu, đi vào sẽ bị chém ngay.
"Đây là..."
Khi Sùng Trinh đi vào, ta rõ ràng nhìn thấy vẻ kinh ngạc và vui mừng trên mặt hắn ta.
Tấm thảm dưới đất ở giữa doanh trướng đã được vén lên, để lộ một cái hố lớn.
Ấy chà, không ngờ tới đúng không, ta từng xem "Địa đạo chiến" đấy.
Ta cố tình chọn phủ Bá tước làm nơi luyện binh, chính là để che giấu việc đào địa đạo.
Binh lính luyện tập ở đâu, thì địa đạo được đào đến đó.
Không tiếc sức người sức của, mất mấy tháng trời, cuối cùng cũng được ta đào ra một con đường sống.
Người nhà của ta, tài sản tịch thu được, thợ thủ công, vũ khí, bản vẽ, bất cứ thứ gì ta cảm thấy có thể dùng được, có thể mang đi được, đều đã được vận chuyển qua đường hầm này và đưa đến Nam Kinh bằng đường biển.
Trên đường đến Nam Kinh sẽ có người tiếp ứng.
Ngay cả những châu phủ xa hơn ở phía Nam, ta cũng đã sớm bắt đầu sắp xếp, phát triển mật thám Cẩm Y Vệ.
Chạy trốn mà, chuẩn bị bao nhiêu cũng không thấy nhiều.
"Đi thôi, bệ hạ! Những đại thần trung thành với Đại Minh, thần đã sai người đưa đi trước rồi! Chúng ta không thể tụt lại phía sau!"
Vừa vào lều, đã có người đến báo cáo với ta rằng, khi Cẩm Y Vệ đến nhà các đại thần đó, thì hầu hết các văn thần đều muốn tuẫn quốc!
Có mấy nhà ở hơi xa, khi Cẩm Y Vệ đến nơi, thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-ve-dai-minh-ta-bi-sung-trinh-nghe-trom-tieng-long/2848638/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.