Lưu Trạch Thanh, Lưu Lương Tá hai tên phản bội này, đầu hàng còn dễ hơn ăn cơm, không g**t ch*t bọn chúng, ta thề sẽ đổi họ!]
Suy nghĩ một lúc, ta ngẩng đầu lên thì thấy Sùng Trinh đang nhìn ta, trên mặt nở nụ cười khó hiểu.
"Nghĩ ra đối sách rồi à?"
Ta gật đầu, nói: "Chỉ cần bệ hạ, cây định hải thần châm này còn ở đây một ngày, thì đại nghĩa sẽ ở bên chúng ta một ngày, bốn người bọn họ sẽ không dám quá l* m*ng.
"Hơn nữa, bây giờ chúng ta còn có binh mã phòng thủ Nam Kinh, mấy vạn hương binh Giang Hoài dưới sự chỉ huy của tuần phủ Hoài Dương - Lộ Chấn Phi để uy h**p, chúng ta hoàn toàn có thể... liên kết một nửa, đánh một nửa!"
Ta ghé sát vào tai hắn ta nói nhỏ một hồi.
Vừa nghe, Sùng Trinh vừa gật đầu đồng ý, nụ cười trong mắt càng lúc càng đậm.
"Cứ làm theo kế hoạch của ngươi."
12
Vài ngày sau, thánh chỉ của Sùng Trinh được ban xuống.
Triệu tập Tĩnh Nam Bá Hoàng Đắc Công dẫn quân vào triều yết kiến.
Sau khi nhận được thánh chỉ.
Hoàng Đắc Công lập tức hạ lệnh chỉnh đốn quân đội xuất phát.
Theo tin tức do mật thám Cẩm Y Vệ báo về, trước khi xuất phát, Hoàng Đắc Công không phải là không lo lắng.
Trước đó, thánh chỉ Cần vương của Sùng Trinh đã kêu gọi binh mã thiên hạ vào Kinh Cần vương, ông ấy đã không thể đến kịp lúc.
Nếu Thiên tử muốn truy cứu, thì đây là tội chết.
Nhưng ông ấy vẫn lựa chọn tuân theo thánh chỉ, không hề do dự.
Theo lời của lão Hoàng — Ta không sợ chết, chỉ là lo lắng cho lão nương, thê nhi bị liên lụy... Nhưng lần này Hoàng thượng triệu kiến, nếu còn không đi, chẳng phải sẽ trở thành loạn thần tặc tử như trong vở kịch nói sao?
Nương à, con chỉ có thể xin lỗi người.
Hoàng lão phu nhân rất dứt khoát, cho ông ấy một cái bạt tai để đáp lại: "Hoàng Đế bảo ngươi đi thì ngươi cứ đi, bảo ngươi làm gì thì ngươi cứ làm! Đừng có suy nghĩ lung tung!"
Lão thái thái này đúng là khôn khéo.
Có lẽ đã đoán được đôi chút.
Sau khi tin tức này được truyền đến tai Sùng Trinh, hắn ta cười đến vỗ tay, trên mặt tràn đầy vẻ an ủi: "Tốt tốt tốt! Hoàng Đắc Công tốt lắm! Hoàng lão phu nhân tốt lắm!
"Hoàng Đắc Công hiếu thuận với mẫu thân, bệ hạ chi bằng hậu thưởng cho Hoàng lão phu nhân, để Hoàng gia có thể an tâm."
"Được!"
Khi Hoàng Đắc Công lo lắng bất an vào cung và biết được lão nương nhà mình đã được phong làm Nhất phẩm Cáo mệnh, bây giờ thánh chỉ đã được gửi đến Hoàng phủ ở Lư Châu, thì vui mừng đến mức lập tức quỳ xuống dập đầu tạ ơn.
Tiếng dập đầu nghe rất mạnh mẽ.
Sau khi tạ ơn, chính là nhận tội.
Sùng Trinh bảo ông ấy đứng dậy, chỉ nói: "Lư Châu cách Kinh sư xa xôi, làm sao đến kịp, tha tội cho ngươi.
Lần này gọi ngươi dẫn quân đến đây, trẫm là muốn trọng dụng ngươi."
Lão Hoàng lập tức vỗ ngực ầm ầm: "Bệ hạ cứ việc phân phó! Lão Hoàng ta nguyện vì bệ hạ xông pha lửa đạn!"
[Hoàng Đắc Công coi như ổn rồi.
Tiếp theo, đến lượt ba tên Cao Kiệt kia rồi.
Tỷ phu của ta, xem ra sắp trở thành minh quân rồi, ta cảm thấy rất được an ủi...]
Sùng Trinh liếc nhìn ta một cách khó hiểu.
Ta đoán chắc là hắn ta đang tán thưởng, dù sao thì ta lại đoán đúng nữa rồi.
Sau khi chuyện Hoàng Đắc Công được trọng thưởng an ủi được lan truyền.
Trong mắt bá quan, chuyện thánh chỉ Cần vương trước đây, coi như đã bỏ qua.
Mấy người Cao Kiệt cũng nghĩ vậy.
Đợi đến khi bọn họ tuân theo thánh chỉ dẫn quân vào triều, thì lại bị Cẩm Y Vệ nhanh như chớp bắt giữ tất cả các tướng lĩnh cấp cao.
Ba người đều ngây ra như phỗng.
Sao lại chơi trò hai mặt thế này?
Còn về binh mã dưới trướng bọn họ thì như rắn mất đầu, dưới sự uy h**p của bốn lực lượng là Cẩm Y Vệ, Hoàng Đắc Công, binh mã phòng thủ Nam Kinh, hương binh Giang Hoài, đã bị thu phục, phân tán và sắp xếp lại.
Các triều thần cũng tranh cãi về chuyện này trên triều đình.
Ta cười hề hề đáp trả một câu: "Sao nào, kẻ kháng chỉ bất tuân, Cẩm Y Vệ không được bắt? Hoàng thượng không được trị tội à?"
Mặc dù Sùng Trinh tha tội cho Hoàng Đắc Công, nhưng chưa từng nói là không truy cứu những người khác.
Thiên tử, có quyền giải thích cuối cùng.
Lưu Trạch Thanh, Lưu Lương Tá đến chết cũng không ngờ rằng, Sùng Trinh lại dứt khoát lấy mạng bọn họ đến vậy.
Còn về mấy người Cao Kiệt thì tạm thời được giữ lại cái mạng, cho phép lập công chuộc tội.
Kỳ thực Sùng Trinh cũng từng lo lắng đối xử với Cao Kiệt như vậy, liệu hắn ta có sinh lòng phản nghịch hay không.
Cũng từng nghĩ đến chuyện giết hắn ta luôn cho xong chuyện.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.