May mà khi đưa cô lên tàu, bảo vệ Tiểu Trương đã đặc biệt chào hỏi với nhân viên soát vé.
Anh ta nói cô là vợ quân nhân, nhờ nhân viên soát vé hãy giúp đỡ cô một tay khi tàu đến trạm dừng Thượng Hải.
Kết quả, khi Lận Đình xuống tàu, nhân viên soát vé đã trực tiếp giúp đỡ xách hai bao hành lý nặng trịch xuống, chẳng để cô phải động tay chút nào.
Không thể không nói, con người ở thời đại này rất nhiệt tình và thuần khác.
Gần như là khắc cái từ “vì nhân dân phục vụ” này vào trong xương.
Cũng ở giờ phút này.
Lận Đình chợt cảm thấy, cô không nên đánh giá nơi này bằng ánh mắt xoi mói nữa.
Dù sao ngoại trừ lúc bắt đầu có chút khổ cực ra, thì mọi thứ của hiện tại đều phát triển theo hướng tốt.
Mà, chỉ khi trong lòng tiếp nhận một thế giới mới, thân phận mới, cô mới có thể sống cuộc sống tốt hơn.
Sau khi suy nghĩ thông suốt mọi chuyện, Lận Đình lập tức có tâm trạng đi mua sắm.
Cô cất hành lý vào nhà nghỉ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Rồi hỏi thăm chị Lưu - một nhân viên nhà nghỉ vô cùng nhiệt tình những nơi mua sắm mà không cần tem phiếu.
Sau đó bước nhanh đến cửa hàng bách hóa.
Thiếu cái gì cũng không thể thiếu nhu yếu phẩm hằng ngày được.
Đúng như chị dâu Phương Anh đã nói, hiếm khi đi xa một chuyến, không biết phải đến tháng năm nào mới được đi chuyến tiếp theo.
Đến khi quay về đại đội Hướng Dương, có một vài đồ đạc có muốn mua cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-ta-cuom-tien-bo-tron/1781844/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.