Lăng Nhược Tuyết đặt cuốn sách lên bàn Cố Trạch, lật sang một trang, chỉ vào một câu hỏi trên đó rồi nói: "Chính là câu hỏi này."
Cố Trạch nhìn thoáng qua, ánh mắt hơi trầm xuống, bởi vì anh ta cũng không biết giải câu này thế nào, cho nên Cố Trạch giả vờ đau đầu, đi đến bên cạnh giường nằm xuống, che trán, rên rỉ nói: "Vừa rồi Lý An An cũng ở đây, bị cô ấy làm cho nhức cả đầu. Bây giờ nhìn câu hỏi cũng không nhìn vào đầu được, cho nên ngại quá, bây giờ anh cũng không có cách nào trả lời câu hỏi cho em được."
Thực sự phải cảm ơn Lý An An đấy, nếu không anh ta sẽ không biết cách che giấu sự thật rằng mình là một học sinh kém như thế nào, Lăng Nhược Tuyết không học cùng lớp với anh ta nên cũng không biết điểm của anh ta là điều bình thường.
Tuy nhiên, vợ trưởng thôn luôn khoe khoang trong thôn là Cố Trạch học giỏi và sắp vào đại học, cô ta cũng nghĩ điểm của Cố Trạch cao nên nghĩ đến việc đến hỏi Cố Trạch, như vậy cũng có thể đến trước mặt Cố Trạch để gia tăng tình cảm.
Nhìn thấy Cố Trạch nằm trên giường, lấy tay che trán và mắt, Lăng Nhược Tuyết đi tới bên giường, cúi xuống lo lắng hỏi: "Anh Cố Trạch, tại sao Lý An An lại khiến anh đau đầu? Cô ấy không phải là vị hôn thê của anh à, chẳng lẽ anh không muốn ở cùng với cô ấy sao?"
Lăng Nhược Tuyết cố ý tới gần, khi nói chuyện, hơi thở của cô hướng về phía gò má
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-ga-cho-nguoi-chong-tho-lo/2355507/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.