Editor: Tieen “Đao kiếm không có mắt, nếu làm bị thương bàn tay non mịn của Mục tướng đại nhân sẽ không tốt?” Một phụ nhân phục trang mạnh mẽ, tóc dài buộc sau lưng, quấn bên hong một cái roi dài. Tuy tóc dài đã nửa hoa râm, nếp nhăn nơi khóe mắt, nhưng tư thế vẫn hiên ngang, mang theo vài phần hào hiệp, vài phần lãnh ngạo. “Đường đột.” Giọng nói của Tô Mộc nhàn nhạt, quay đầu lại thấy được người phía sau. Đáy măt hiện lên một tia kinh ngạc, kinh ngạc xen lẫn mừng rỡ, hốc mắt có chút ươn ướt. Phụ nhân không cố kỵ gì, ánh mắt quan sát người trước mặt. Bộ triều phục trên người y có vẻ rộng thùng thình, có chút gầy yếu, thế nhưng tướng mạo vô cùng tốt, không giống nam tử, loại nam tử trước giờ nàng không thích, nhưng người này lại có đôi mắt trong veo. Đáy mắt ẩn chứa vô số câu chuyện, mang theo vắng lạnh nhìn thấu thế sự, lúc này có chút ươn ướt, cũng có vẻ ấm áp nhu hòa. Ánh mắt y nhìn mình mừng rỡ giống như đã quen biết. Phụ nhân còn chưa kịp suy nghĩ nhiều, đã nghe thấy tiếng Đan lão tướng quân thay thường phục đi tới. “Phu nhân, gần đây thân thể nàng không khỏe, sao lại nghịch roi nữa rồi?” Đan lão tướng quân giọng điệu vừa trách móc vừa quan tâm, sau đó liếc nhìn nha hoàn đi theo tướng quân phu nhân. “Sao không nhanh đi lấy áo choàng.” Nha hoàn lập tức tuân lệnh rời đi. Đan lão tướng quân bước tới,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-cong-luoc-dinh-che-boss-vai-ac-co-mot-khong-hai/2972104/chuong-923.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.