Editor: Tieen "Ngậm trong miệng sợ tan, cầm trong tay sợ rơi?" Một câu này dường như được Tần Hạ Bắc nặn ra từ kẽ răng. Lưu Phong cảm thấy chủ tử nhà mình rất quan tâm đến Mục nhị tiểu thư, chỉ cần chủ tử muốn, là sẽ có được. Ở đây tức giận thì có ích gì? Ngày hôm sau thượng triều, các triều thần đều cảm thấy tình cảnh càng thêm gian nan. Mà Tô Mộc đứng phía dưới, ánh mắt nhẹ nhàng chạm phải ánh mắt của Tần Hạ Bắc, Tần Hạ Bắc lạnh lùng dời đi, trong sự khó chịu dường như có chút lúng túng. "Khởi bẩm bệ hạ, Bách Bảo Hiên trong kinh tới tố cáo Mục tướng, sáu tháng trước, cường đoạt ngọc thạch của Bách Bảo Hiên, giá trị của ngọc thạch kia..." Có người muốn đối phó Tô Mộc. Câu trả lời chính là. "Mục tướng hành sự theo ý chỉ của trẫm, Trần đại nhân còn có nghi vấn gì?" Trần đại nhân lập tức quỳ xuống, bất chấp tất cả thỉnh tội: "Thần không biết, hóa ra là bệ hạ muốn vật phẩm của Bách Bảo Hiên, thần đáng chết! Thế mà thần lại tin lời của tiểu nhân." "Phạt ba tháng bổng lộc đưa cho Mục tướng thỉnh tội." Tần Hạ Bắc nói. Tô Mộc nằm thắng: "..." Hắn đã cho cô khoản tiền phi nghĩa này, cô đương nhiên sẽ nhận lấy. Có sự việc của Trần đại nhân phía trước, những quan viên khác đều rất thông minh, biết hoàng thượng muốn che chở Mục tướng, cho nên đều lựa chọn không đắc tội Mục tướng lúc này.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-cong-luoc-dinh-che-boss-vai-ac-co-mot-khong-hai/2972131/chuong-950.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.