Editor: Tieen Khi nhìn thấy Lâm Lê Thần, cậu bé đang ngoan ngoãn đứng ở cửa chờ thư ký Lâm đến. Trong số rất nhiều phương tiện từ xa, cậu nhìn thoáng qua đã nhận ra xe của Tô Mộc. Chào giáo viên rồi đứng bên đường chờ xe dừng bên cạnh. "Con chào dì Tô." Lâm Lê Thần nhẹ nhàng nói, nói chuyện rõ ràng lễ phép, với một chút điềm tĩnh không phù hợp với lứa tuổi của cậu. Thư ký Lâm vốn muốn ôm con trai vào lòng, nhưng khi nhìn thấy con trai mình mở cửa phụ, ngồi vào ghế phụ, cô ấy dở khóc dở cười. Cô ấy biết con trai mình thích Tô tổng, nhưng khi gặp Tô tổng, cậu lại xem nhẹ người mẹ này... Con trai lớn rồi không giữ được a. Sau khi cậu bé lên xe, cậu đặt cặp sách bên cạnh rồi thắt dây an toàn. Thư ký Lâm vốn đã xinh đẹp, Lâm Lê Thần lại được thừa hưởng hoàn hảo gen của cha mẹ, từ nhỏ đã rất tinh xảo đáng yêu. Cười tươi lên có hai lúm đồng tiền, càng khiến mọi người yêu mếm. Cậu nhìn Tô Mộc, đôi mắt to lấp lánh, nụ cười ngọt ngào. "Dì Tô, nghe mẹ nói mấy ngày trước dì bị bệnh, bây giờ đã khỏe hơn chưa?" "Đã khỏe rồi, dì cảm ơn Tiểu Thần đã quan tâm." Tô Mộc trả lời. "Vậy là tốt rồi, dì Tô ngày thường cần phải chăm sóc bản thân nhiều hơn, gần đây thời tiết trở lạnh nên dì cần mặc nhiều quần áo hơn..." Cậu bé liệt kê từng thứ cần chú ý, giống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-cong-luoc-dinh-che-boss-vai-ac-co-mot-khong-hai/2973633/chuong-1152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.