Đứa bé trai được Bách lão gia đặt tên, tên là Bách Bảo Vận.
Bách Dạ Hành kế thừa công ty của Bách gia, dốc sức điều hành vô cùng thuận lợi.
Lý Nhã Kỳ sau khi học hết một năm cuối, tốt nghiệp với số điểm cao nhất, sau đó vừa dựng sự nghiệp riêng vừa lên đại học.
Bách Bảo Vận được ông bà Bách nuôi dưỡng, ngày ngày trắng trẻo mập mạp, ăn no ngủ khỏe.
Thấm thoát đã qua được vài năm.
_____________
"A di! A di!" Một đứa bé trắng trẻo mập mạp chạy lon ton vào nhà, trên tay là chiếc bánh hoa hồng cao cấp.
"Tiểu thiếu gia cẩn thận, ngài chạy chậm chút."
Đứa bé chạy nhào vào lòng một tiểu cô nương xin đẹp, cô cười nhẹ nhàng nói với người làm: "Ở đây có tôi rồi, anh đi làm việc đi."
"Vâng."
Đứa bé đưa cánh tay mập mạp ôm Cảnh Ngự, sau đó cười tít mắt đưa miếng bánh cho cô.
"Đây là gì thế?"
"Bánh hoa hồng, là ma ma cho Bảo Bảo đó!" Đứa bé háo hức chờ khen.
"Vậy sao con không ăn đi?"
"Con là để phần cho tiểu a di nha!" Bảo Bảo cười rạng rỡ.
Cảnh Ngự xoa xoa đầu nó, sau đó bẻ miếng bánh ra làm hai, một phần đưa cho nó: "Vậy ta với con mỗi người một phần, có được không?"
"Được ạ." Đứa bé nhanh chóng ăn hết nửa cái bánh, cảm giác nó vẫn còn thòm thèm, Cảnh Ngự đưa miếng còn lại cho nó.
"Cái đó là của dì nhỏ..." Bách Bảo Vận phồng má, tỏ vẻ bảo bảo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-he-thong-nu-vuong-xin-dung-pha/145938/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.