Chu Ân đưa bọn họ đến cánh cửa kia.
Vừa mở cửa, âm thanh quen thuộc lại vang lên.
Cứu ta!
Cứu ta!
Ta sai rồi!
Chu Á nghe thấy giọng nói này, không hiểu sao chân mềm nhũn xuống, một hồi sau đứng không vững, Bách Dạ Hành ở bên cạnh lập tức tránh ra một bên, tạo điều kiện thuận lợi cho Chu Á thân mật với mặt đất.
"A!" Chu Á kê thảm một tiếng.
Chu Ân vội vàng đỡ Chu Á dậy, trừng mắt nhìn Bách Dạ Hành: "Ngươi!!!"
Rõ ràng hồi nãy hắn có thể đỡ con bé, nhưng hắn ta lại tránh ra!
"Đáng đời." Bách Dạ Hành trừng lại.
Sau đó không có cốt khí đứng đằng sau Cảnh Ngự, một bộ dáng cao lãnh.
Cho ngươi cầm đồ của ông!
Đồ rõ ràng thượng tiên cho ông!
Đáng ghét!
Cảnh Ngự: "..."
Chu Á không hiểu sao có một cỗ cảm giác quen thuộc kỳ lạ với Chu Ân. Thật giống như Cảnh Ngự bên kia nói, cô ấy chính là em gái Chu Ân.
Chu Á hoang mang tiến vào căn phòng, sau đó liếc đến cái quan tài kia, cùng dòng chữ Chu Á chi quan ở bên cạnh, cảm thấy cực kỳ đáng sợ.
Sao lại là mộ của cô?
Cô chết rồi sao?
Không có, cô chưa chết!
Chu Á run lẩy bẩy: "Cái... cái đó, không phải là quan tài của tôi, đúng... không???"
Chu Ân còn đang muốn nói gì đó, Cảnh Ngự ngồi lắc lư trên kiếm liền không khách khí mở miệng: "Đúng. Quan tài của cô, thân thể bên trong cũng của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-he-thong-nu-vuong-xin-dung-pha/146015/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.