Bách gia.
Bách Dạ Hành vừa đặt Cảnh Ngự an toàn xuống giường của chính mình liền ra ngoài khoá trái cửa.
"Ngươi... giúp ta một chút..." Bách Dạ Hành dường như thần trí không còn được minh mẫn, hai mắt đỏ ngầu, ấn ký đoạ tiên trên trán hắn đậm dần, khí tức toàn thân hỗn loạn.
Cảnh Ngự lấy ra một viên đan dược: "Qua đây, ăn vào, ngồi xuống!"
Bách Dạ Hành vội vàng đi qua, ngoan ngoãn nuốt dược.
Cô để hắn ngồi xếp bằng ngay ngắn, bản thân ngồi ngay đằng sau, vận linh lực quanh cơ thể, cố gắng đả thông kinh mạch cho hắn.
Qua thời gian một nén hương, Cảnh Ngự không nhịn được nôn ra một búng máu.
Cô dùng ngón cái lau vệt máu trên khoé miệng,
Mất mặt quá!
Thế mà lại sơ xuất khiến bản thân bị thương.
May là không ai thấy!!!
Bách Dạ Hành bên kia chật vật vận công, mồ hôi toát ra như tắm, giống như đang sắp phát điên vậy.
Cảnh Ngự trong đầu suy nghĩ đối sách.
Bùa chú...
Không phải chứ?
Cảnh Ngự đưa một tay dò xét vùng đầu của hắn, quả nhiên một tầng phong ấn cô hạ sắp bị phá ra.
Cô lập tức phong ấn những thứ đó lại, cánh tay kia tiếp tục truyền linh lực cho hắn.
Sau mười lăm phút, Bách Dạ Hành miễn cưỡng lấy lại được ý thức.
Cảnh Ngự mệt đến nỗi nằm ngả ra giường.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-he-thong-nu-vuong-xin-dung-pha/146020/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.