Trước mắt Lâm Hiến, da của bá tước chuyển sang đỏ rực, trên đó nổi lên những lớp vảy dày đặc. Đồng tử đen tan biến, thay vào đó là đường thẳng dựng đứng màu xanh lục. Từ khóe mắt, máu chảy dài, và tiếng xương kêu răng rắc khi cơ thể biến đổi.
Đôi tay thon dài trắng trẻo bị thay thế bởi những móng vuốt sắc bén, to lớn.
Ánh nến phản chiếu trong đôi mắt giờ đây lạnh lẽo, trống rỗng, hoàn toàn khác xa ánh mắt ấm áp, tràn đầy tình cảm của bá tước trước kia.
“Rống ——!”
Tiếng gầm đầy dữ tợn vang lên.
Chỉ trong chớp mắt, bá tước tuấn mỹ, cao quý đã biến thành một con quái vật xấu xí, đáng sợ.
Quái vật—không, là bá tước—từng bước tiến về phía Lâm Hiến.
Đôi mắt xanh lục lạnh lẽo như ngọc bích gắt gao nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cậu.
Lâm Hiến không tự chủ lùi về phía sau, lưng cậu áp sát vào cánh cửa phòng ngủ.
Trong lòng cậu dâng lên một nỗi sợ hãi sâu thẳm.
Khuôn mặt đầy vảy dữ tợn của bá tước khiến cậu lập tức nhớ lại cảnh tượng kinh hoàng đêm hôm đó—hình ảnh thân xác quản gia đầm đìa máu bị cắn xé tan nát.
Những ngày qua, cậu đã cố tìm đủ mọi lý do để tự biện minh cho bá tước, nhưng giờ đây, tất cả chỉ còn là bong bóng mơ hồ tan biến.
Sự thật đã quá rõ ràng: Bá tước chính là quái vật.
“Rống...”
Tiếng gầm của quái vật vang lên, từng đợt, như nhấn chìm tâm trí Lâm Hiến.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-hoa-ra-toi-la-npc-o-vo-han-luu/1352905/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.