[Thu Ý Nùng: Tôi cũng thấy rồi này, mọi người đánh giá bộ kịch rất cao, tôi cũng rất vui, đặc biệt là biểu hiện của cậu khiến tôi rất kinh ngạc, quá hợp với nhân vật Tiêu Tử Diễm luôn.]
Lời khen trực tiếp của học tỷ khiến Tiết Cảnh Diệu đỏ mặt, đến gõ chữ cũng có chút lóng ngóng.
[Tiết Cảnh Diệu: Là vì học tỷ quá lợi hại, em mới có thể diễn tốt như vậy.]
Tiết Cảnh Diệu nói thật lòng, khi thu âm, chỉ cần nhớ đến nữ chính là học tỷ, cậu tự nhiên nhập vai và thể hiện được cái tâm trạng khao khát, cháy bỏng của nam chính, bởi vậy cảm xúc thể hiện ra đặc biệt chân thật.
[Thu Ý Nùng: Cậu nói quá lời rồi đó, nhưng dù sao cũng cảm ơn cậu đã đã khen tôi.]
Tiết Cảnh Diệu không nói thêm gì, cậu và học tỷ mới gặp mặt trực tiếp không lâu, không muốn để đối phương cảm thấy mình là người đường đột, nhưng rồi sẽ có một ngày, cô sẽ biết những lời cậu nói luôn là thật lòng.
[Tiết Cảnh Diệu: Học tỷ sắp nhận kịch bản mới chưa ạ?]
[Thu Ý Nùng: Chưa chắc đâu, nếu không có kịch bản nào ưng ý, tôi sẽ đợi thêm một thời gian nữa.]
[Thu Ý Nùng: Nhờ lần này mà cậu cũng có chút tiếng tăm rồi, chắc cũng sẽ có bên kịch tìm đến cậu đó, nếu gặp được kịch bản yêu thích thì có thể thử sức, nhưng đừng để ảnh hưởng đến việc học nhé, nhớ chưa!]
Tiết Cảnh Diệu gần như có thể tưởng tượng ra vẻ mặt nghiêm túc của cô khi nhắn tin, trên khuôn mặt tuấn tú
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/1982553/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.