Để trốn tránh bọn đòi nợ, đôi vợ chồng kia luôn phải trốn chui trốn lủi, liên tục thay đổi chỗ ở. Đây cũng là lý do việc điều tra bị chậm trễ. Bọn chúng quá giỏi trốn rồi.
Người vợ vốn dĩ dựa vào đứa con để giải tỏa và chia sẻ nỗi đau khổ. Từ khi đứa con bỏ trốn, bà ta chỉ còn lại một mình gánh chịu sự hành hung của chồng. Những trận bạo hành gia đình liên miên đã bào mòn hết dũng khí của bà ta, đến cả ý định bỏ trốn cũng không dám manh động.
Vài người hàng xóm thương hại người phụ nữ kia. Nếu họ biết người phụ nữ đáng thương này đã từng trộm tráo đổi con, còn ngược đãi đứa trẻ, có lẽ họ sẽ không còn nói ra những lời thương cảm nữa.
Quý Thừa Tu đã xem những tài liệu này trên máy tính trước khi cùng Vân Xu ra ngoài đi dạo.
“A Châu, người của tôi vẫn luôn theo dõi đôi vợ chồng đó. Chuyện của bọn chúng cứ giao cho tôi xử lý.” Ngón tay thon dài của Quý Thừa Tu khẽ gõ lên mặt bàn, mang theo một cảm giác áp bức khó tả. Lúc này, anh đã cởi bỏ lớp vỏ ngụy trang ôn hòa, toàn thân tỏa ra hơi thở nguy hiểm.
Trì Châu không có ý kiến gì.
…
Thành phố C, đêm lạnh giá bao trùm.
Một khu chung cư cũ nát.
Điêu Xuyên sợ hãi rúm ró trong nhà. Cánh cửa sắt cũ kỹ bị đập mạnh liên hồi, mỗi tiếng động như một tảng đá nện vào tim hắn. Tiếng chửi rủa tục tĩu từ bên ngoài vọng vào.
“Thằng nhãi ranh kia, tốt nhất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/1982783/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.