Cuộc sống ở trấn nhỏ rất bình lặng, ngày qua ngày, hầu như không có bất kỳ thay đổi nào. Chắc hẳn cuộc sống bên ngoài trấn nhỏ khác biệt rất lớn so với nơi cô sống.
Tiếng nhạc rock and roll nhanh mạnh vang lên, Việt Tinh Trì lấy điện thoại ra nghe. Bên kia là nhân viên đoàn làm phim: "Việt lão sư, bên này sắp bắt đầu quay cảnh ăn tối rồi, anh mau quay lại đi."
Trong giọng nói của đối phương có chút thúc giục.
Việt Tinh Trì nhíu mày, có chút khó chịu. Anh còn chưa nói chuyện được bao lâu với cô đã phải quay về, cái điện thoại này thật không có mắt.
Đôi mắt Vân Xu không nhìn thấy, nhưng thính giác lại cực kỳ tốt. Tiếng điện thoại thúc giục bị cô nghe rõ ràng: "Công việc rất quan trọng, anh có việc thì mau đi đi."
Cô đã nói như vậy, Việt Tinh Trì cũng không thể tìm cớ để ở lại nữa.
Trước khi đi.
Việt Tinh Trì hoàn toàn thu liễm vẻ kiêu căng thường ngày, cẩn thận nói: "Anh về trước quay chương trình, chương trình này sẽ quay ở đây khoảng một tháng. Khoảng thời gian tới, anh có thể đến tìm em nữa không?"
Ý định rời đi trước đó đã bị anh ném ra sau đầu.
Vân Xu cười gật đầu: "Được chứ."
Ánh mắt Việt Tinh Trì bỗng chốc sáng lên.
Vân Xu tiễn người bạn mới này đi, trở về nhà, trong phòng tối đen như mực. Cô làm một vài việc nhà đơn giản như ban ngày, sau đó bật đèn phòng khách, ngồi xuống ghế.
Không lâu sau, tiếng bước chân vội vã vang lên.
"Xin lỗi nha, Xu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/2723390/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.