Lúc đó, bao lì xì cũng lẻ loi nằm bên đường, chỗ miệng phong bì còn có tờ tiền giấy mệnh giá nhỏ của Hoa Quốc, bên trong chắc chắn có tiền, như thể cố ý dụ người mở ra vậy.
Vân Xu dừng bước, nhìn xung quanh một chút. Lúc đó xung quanh người tương đối ít, mọi người đều vội vã, không ai tìm đồ vật.
Theo lý thuyết, mọi người nhìn thấy loại bao lì xì này đều sẽ nhặt lên mở ra xem. Người có lương tâm sẽ giao cho cảnh sát gần đó, người tham của sẽ chiếm làm của riêng.
Nhưng Vân Xu nhìn một hồi, trong lòng nảy ra một trực giác, đừng đụng vào nó.
Sau đó, Vân Xu đi hỏi tình hình ở gần đó, đợi đến khi quay lại chỗ đó, bao lì xì đã biến mất.
Cô còn nghi hoặc một hồi lâu.
Bây giờ xem ra, cái bao lì xì đó quả thật có vấn đề.
Vân Xu có chút ấm ức. Cô còn chưa chạm vào nó, vậy mà cũng có thể bị cuốn vào.
Hiện tại nó xuất hiện trong giấc mơ của cô, rốt cuộc muốn làm gì?
Cảm giác tồn tại của bao lì xì rất mạnh. Vân Xu cố ý làm lơ sự tồn tại của nó, đi về hướng khác.
Nhưng cô nghĩ quá đơn giản.
Lại một trận gió quỷ dị thổi qua, cuốn lên vô số tro tàn.
Vân Xu theo bản năng nhắm mắt lại. Đợi đến khi mở mắt ra, chiếc bao lì xì quỷ dị đã xuất hiện trong tay cô.
Miệng bao lì xì đã được mở ra. Bên trong không phải tiền Hoa Quốc, mà là—— tiền âm phủ.
Chữ “hỉ” màu vàng dần trở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/2727986/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.