Nhưng sự hưng phấn trên mặt Trương Thừa càng ngày càng nhiều. Anh nhìn chằm chằm người con gái trước mắt. Cô là sự tồn tại mà anh ngày đêm tơ tưởng. Làn da trắng nõn như ngọc, khuôn mặt mê hồn đoạt phách. Mỗi một chỗ đều không tỳ vết.
Người kia bất ngờ qua đời. Nếu không phải Lộ Lâm Yến giành trước hành động, người ở bên cạnh cô có lẽ đã là anh.
Bây giờ nơi này chỉ có anh và cô.
Trương Thừa có thể rõ ràng ngửi thấy hương thơm dịu nhẹ trên người cô, như những sợi tơ dày đặc quấn quanh anh.
“Xu Xu." Anh gọi tên gọi mà anh đã giấu kín trong lòng.
Vân Xu kinh ngạc. Xưng hô này quá thân mật. Trương Thừa rõ ràng là người đã có bạn gái. Hai người vẫn nên giữ khoảng cách nhất định. “Xin cậu đổi cách xưng hô khác. Cẩn Cẩn vẫn đang ở dưới nhà.”
Cô nghiêm túc nhắc nhở, muốn kéo suy nghĩ của anh trở lại.
Trương Thừa ngược lại cười: “Em để ý chuyện này sao? Tốt quá. Anh rất vui.” Anh nói: "Xu Xu, em không cần lo lắng. Anh và Vu Cẩn Cẩn không phải như em nghĩ đâu. Bọn anh chỉ là —... (bạn giường mà thôi)".
Trương Thừa nuốt lại câu nói tiếp theo. Anh không nên dùng những từ đó để làm ô nhiễm cô. “Tóm lại, bọn anh không phải bạn trai bạn gái.”
Hai người chỉ là khi người khác hỏi đến thì chọn không trả lời. Sau đó, mọi người tự tiện mặc định họ là bạn trai bạn gái.
Thân hình cao lớn của người đàn ông mang lại cảm giác áp bách. Vân Xu không ngừng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-hong-nhan-khuynh-quoc-van-chung-me-hon/2776585/chuong-785.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.