“Người thân a.”
Dụ Sở khụ một tiếng, có chút phiền muộn.
Muốn công lược đối tượng đem chính mình nhận thành tỷ tỷ, thật đúng là bi thương.
Cô đang chuẩn bị trả lời, cửa xe buýt bỗng nhiên bị gõ vang.
“Sở tỷ tỷ ngủ rồi sao?”
Là thanh âm Lão Tam.
Dụ Sở nằm bẹp ở giường tầng dưới, thản nhiên kéo góc váy của em gái: "Có việc?"
“Ta vừa tìm được một viên đá huỳnh quang, đánh bóng thành một chiếc vòng tay. Ta muốn đưa cho Sở tỷ tỷ. Đeo vào ban đêm cái này có thể dùng làm đèn, có thể chiếu sáng.” Lão Tam cười nói.
Dụ Sở hơi nhướng mày, có chút ngoài ý muốn, được đối phương như vậy săn sóc.
Bất quá Lão Tam luôn là người cẩn thận, lúc trước hoa trên xe buýt là do hắn trang trí, ở mạt thế cũng rất thơ mộng.
“Cảm ơn ngươi,” Dụ Sở nói tạ, “Cứ đặt lên bàn là được.”
Lão Tam lại dừng một chút, thanh âm có chút quẫn bách, nhỏ giọng nói: “Cái kia…… Sở tỷ tỷ có thể hiện tại mang thử không? Ta muốn nhìn kích cỡ lắc tay một chút, không thích hợp thì đem về sửa a.”
Nam nhân ngữ khí thập phần ngượng ngùng.
Dụ Sở ngẩn ra.
Duy Âm bên cạnh cũng ngẩn ra, nhăn mày lại, nhìn thiếu nữ dưới thân mình, nhạy bén phát giác ra tâm tư của nam nhân.
Lão Tam này đối với tỷ tỷ có cảm tình khác thường, lúc trước vừa mới kết bạn đồng hành, lúc nào cũng thân thiết với tỷ tỷ một cách khó hiểu…… Duy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-lan-thu-ba-muoi-chin-cong-luoc/2399484/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.