Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Phát sốt..." Sơ Tranh ấn hắn nằm trở về: "Đừng lộn xộn."
Văn Thanh muốn ngồi dậy.
"Anh còn động thêm cái nữa, tôi sẽ lột sạch anh."
"..."
Văn Thanh cứng lại ở đó.
Sơ Tranh buông hắn ra, đi ra bên ngoài, cô vén rèm cửa lên, lại quay đầu: "Anh dám chạy, để tôi bắt được anh, anh liền chết chắc."
-
Văn Thanh nghe thấy bên ngoài không có động tĩnh, hắn chống người dậy, chậm rãi di chuyển về phía cổng.
Hắn đẩy rèm ra, bên ngoài là nhà chính.
Bên trong nhà chính cũng không có thứ gì, Văn Thanh trực tiếp đi tới cửa.
Hắn thử mở cửa, lại phát hiện cửa bị khóa lại.
Văn Thanh chuyển tới bên cạnh, chuẩn bị rời đi từ cửa sổ.
Nhưng cửa sổ không phải bị khóa cứng, thì chính là rất cao rất hẹp, cho dù leo lên cũng không ra được.
Văn Thanh hành động một lát như thế, cả người đã mệt mỏi đến mức ra một thân mồ hôi.
Hắn chống tường đi về gian phòng vừa rồi, ngồi ở bên giường.
Không biết qua bao lâu, Văn Thanh nghe thấy tiếng mở cửa.
Sơ Tranh dẫn người vào, chỉ vào Văn Thanh: "Xem cho hắn."
Người tiến vào nhìn thấy Văn Thanh, ôi một tiếng, vội vàng lui ra bên ngoài.
Sơ Tranh dùng một tay giữ chặt người: "Chạy cái gì?"
"Cậu cậu cậu ta..." Trong làng đều nói người này trúng tà đó!!
Sơ Tranh trực tiếp đưa tiền.
"..."
Sơ Tranh cũng là vận khí tốt, thầy lang vừa vặn ở trong thôn còn chưa rời đi, nếu cô đến chậm chút nữa, người này sẽ đi mất.
Hiển nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/903290/chuong-1438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.