Sơ Tranh cũng thay lễ phục, nhìn có vẻ như là dự định đi ra ngoài với Phí Giáng.
Đứa con nuôi đã từng sợ hãi rụt rè ấy, lúc này đã có uy nghiêm tôn quý ưu nhã và phong thái.
Giống như cô đã là nữ chủ nhân của cái nhà này...
Cô có biến hóa lớn như vậy từ bao giờ?
Phí Ấu Bình không nói ra được, giống như trong lúc vô tình đã biến thành như vậy.
Sơ Tranh rũ mắt nhìn người phía dưới, giọng điệu thản nhiên: "Phí phu nhân có chuyện gì?"
Phí Ấu Bình lấy lại tinh thần, thần sắc cứng lại, lên tiếng chất vấn: "Cô làm gì Tẫn Tuyết rồi?"
"Tôi có thể làm gì cô ta?" Sơ Tranh hỏi lại.
"Sau khi nó đi gặp cô về thì lập tức đồng ý chuyện hôn ước với Trương gia, không phải cô giở trò quỷ thì là ai!"
Chắc chắn là cô, là cô làm gì Tẫn Tuyết.
Nếu không thì sao Tẫn Tuyết lại tự đồng ý chuyện này được.
"Có lẽ là cô ta nghĩ thông suốt rồi." Sơ Tranh thuận miệng bịa chuyện một câu: "Phí phu nhân, bà đừng nên nói lung tung vu oan cho người khác."
"Hôm nay nó chỉ gặp cô, khi ra ngoài vẫn còn rất tốt, chắc chắn là cô làm, rốt cuộc cô đã làm gì Tẫn Tuyết!"
"Bà có chứng cứ gì không?"
"Nó gặp..."
"Cảnh sát phá án không thể vì từng gặp mặt mà đã định tội được?" Sơ Tranh không hoảng chút nào: "Phí phu nhân, không có chứng cứ thì bà không nên nói lung tung, tôi có thể kiện bà tội phỉ báng."
Phí Ấu Bình: "..."
Phí Ấu Bình chỉ biết Sơ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/905670/chuong-2209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.