Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Dừng tay!!"
Tiếng hét to và làn sóng khí đột nhiên trào ra trong không khí đồng thời xuất hiện.
Mạnh Vị Hàn cực nhanh lướt từ không trung đến, nhưng đáng tiếc đã muộn, Sơ Tranh đã rút toàn bộ gốc cây ra.
Cỗ sóng khí kia lấy cây làm trung tâm, từng vòng từng vòng truyền ra phương xa.
Lòng sông khô cạn giống như có thứ gì đó lưu động, một giây sau, chất lỏng màu đỏ tuôn ra từ trong khe hở nứt ra giữa lòng sông.
Tất cả mọi người nhìn xuống dưới chân, mặc dù nước có màu đỏ, nhưng lại không có mùi gì khác.
Chỉ một lúc như thế, nước đã đến mắt cá chân chân.
"Thân thể ta... Sao lại không động đậy được??" Có người đột nhiên kêu lên.
"Mẹ nó đây là nước sông Vong Xuyên!!"
"Chạy mau!!"
Tiếng ục ục ào ào truyền từ xa đến gần, nước sông màu đỏ vọt từ đường sông tới, ngọn sóng cao vút, có thể nhấn chìm tất cả bọn họ vào bên trong.
Sơ Tranh lập tức rút lui, chạy đến giữa không trung, nghĩ đến thẻ của mình, vội vàng dùng ngân tuyến kéo quan tài lên.
Sơ Tranh liếc mắt qua nhìn thấy Mạnh Vị Hàn đang chạy về phía Yến Hồng Nghê, con ngươi Sơ Tranh lóe lên, kéo quan tài rơi xuống bên bờ.
Cô quay người lại, vừa vặn trông thấy Mạnh Vị Hàn rơi xuống, bị nước sông cuốn cho mất tăm tích.
Mà Yến Hồng Nghê cũng bị một cơn sóng đánh cho mất tăm.
Vu Việt túm lấy hai người, khá là chật vật leo lên, thân thể hơi lung lay, cuối cùng vẫn quỳ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/905832/chuong-2246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.