Edit by Shmily
#Do not reup#
----------------------------
Kiều Thời Việt cầm huy chương đeo lên cổ cô.
Sau đó vẫn duy trì tư thế này, ôm lấy Vân Phiếm Phiếm.
Vân Phiếm Phiếm hơi cong eo, đầu của hắn liền ngang với tầm mắt cô.
Hiện trường cùng khán giả bên trong phòng phát sóng trực tiếp cứ như vậy lẳng lặng nhìn hai người.
Trước đó không lâu, người kia vừa mới đứng thẳng tắp ở trên sân khấu nhận giải người chiến thắng, giờ đây lại dùng một loại tư thế thần phục, đem nhược điểm của chính mình bày ra trước mặt một cô gái.
Giống như cô là nữ vương cao quý của hắn.
Kiều Thời Việt tài giỏi như vậy, vào ngay lúc mọi người đang kiễng chân mong chờ, kỳ vọng hắn quay lại thì hắn lại lấy một phương thức khác nói cho bọn họ biết, hắn đã bại dưới tay của một cô gái.
Cũng không biết qua bao lâu, phòng phát sóng trực tiếp bỗng nhiên có người liên tiếp bình luận một loạt dấu chấm than.
Có người đã bắt đầu nổi giận: [Spam an tĩnh một chút, đừng có che màn hình của ông đây!]
[Mẹ ơi, đẹch đệch, nhịn không nổi nữa, cô gái kia không phải là Xoài nhỏ nhà tôi sao?]
Lời này vừa nói ra, bỗng nhiên có người cũng bắt đầu nhảy theo.
[Nhãn lực của vị huynh đệ này tốt thế, cái này mà cũng có thể nhận ra sao?]
Không thể trách mọi người nhìn không ra.
Ngay từ lúc thi đấu, cơ hồ đã chẳng còn ai chú ý tới khán giả.
Hơn nữa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/2579788/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.